Editor: May
Thi Khả Nhi nghe được huyền âm trong lời nói của anh, cũng cảm thấy lúc anh đang đáp lại vấn đề này có chút cực đoan, tuy rằng bình thường anh rõ ràng chính là một người rất bá đạo, nhưng vẫn cảm thấy anh có chút khác thường.
Vì vậy không khỏi liên tưởng đến....
"Ban đầu bạn học em chuyển trường, có liên quan tới anh đúng không?" Giọng điệu hạch hỏi.
"Đúng thì thế nào." Nếu dám làm, anh liền dám nhận, "Nếu không phải anh xuống tay lưu tình, em cảm thấy đời này anh ta sẽ có cơ hội phát triển ở thành Đô?"
"Khó trách lúc ấy anh ta không có chút tiếng gió nào liền rời đi, hại người nhà đau lòng thương tâm một trận." Thi Khả Nhi nhíu nhíu mày nói: "Lúc lên trung học, anh ta thật ra chính là nam thần của em đó, mỗi lần khi anh ta chơi bóng rổ, em đều sẽ vụng trộm cầm bản vẽ và bút trốn đến một góc nhỏ, vẽ hình anh ta. Vẽ lại mỗi tư thế chơi bóng của anh ta, làm vật trân quý."
Mắt sắc Thi Mị thâm trầm, giống như vực sâu khiến người ta không nhìn thấy đáy, "Thi Khả Nhi, sao anh không biết em còn có một mặt thiếu nữ như vậy?"
"Bởi vì anh chưa từng viết thư tình cho em, bởi vì anh không có ngày ngày thổ lộ với em, bởi vì anh không có thầm mến em hết cả học kỳ." Đây là đáp án Thi Khả Nhi cho ra.
Thi Mị nghe tiếng, phát ra một tiếng cười nhẹ rất nhỏ, ngay sau đó nói một câu "Rất tốt", liền chợt chuyển động tay lái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/choc-gian-bao-boi-ong-xa-cung-chieu-nhe-mot-chut/1278799/chuong-1207.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.