Editor: May
Thi Khả Nhi nghe tiếng nhìn lại, Tiễn Hạo đang cầm lấy tóc Trương Nga dùng sức đụng đầu của cô ấy xuống mặt đất.
Trần Thế Cẩm ở bên cạnh khuyên can, nhưng hoàn toàn không khuyên được, Tiễn Hạo chẳng những không có ý định muốn thu tay, ngược lại ra tay càng nặng hơn.
Trương Nga dùng tay bảo vệ đầu của mình, cuộn người lại, Tiễn Hạo thấy, càng thêm cực kỳ giận dữ, bắt đầu quyền đấm cước đá với cô.
"Hiện tại chị đi qua, em đến gần một chút, quay cảnh Tiễn Hạo đánh người lại, có lẽ sau này vẫn còn cần dùng đến."
Thi Khả Nhi dặn dò một câu, liền bước nhanh đi về phía Trương Nga và Tiễn Hạo, Ngụy Thâm Thâm ở sau lưng nhắc nhở cô: "Sư phụ chị cẩn thận một chút, một người ngay cả vợ mình cũng đánh, thật không biết sẽ làm ra chuyện khác ngườ gì!"
"Đừng đánh, van cầu anh đừng đánh tôi...."
Trương Nga không chịu nổi Tiễn Hạo hành hung, không nhịn được khóc lớn lên, giờ phút này cô cô độc bất lực, toàn bộ thế giới đều là bóng đêm vô biên.
"Không đánh mày? Hừ! Tao không thể không đánh chết mày! Mày - tiện nhân này, lại muốn đến khởi tố ly hôn, tao cho mày biết, dù mày lấy được số tiền này, về sau mày cũng đừng nghĩ tới ngày an ổn. Tao sẽ tuyệt đối không bỏ qua cho mày!" Tiễn Hạo hung hăng đạp một cước vào bụng Trương Nga, tình cảm ngày xưa dường như tan thành mây khói vào ngay giờ phút này.
"A...." Trương Nga quát to rống lên, nước mắt thống khổ như chuỗi ngọc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/choc-gian-bao-boi-ong-xa-cung-chieu-nhe-mot-chut/1278784/chuong-1192.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.