Editor: May
Thi Khả Nhi nghe tiếng không khỏi cười, "Anh, thật không nhìn ra anh còn có một mặt kiêu ngạo như vậy."
Thi Mị dùng tay nắm lấy cằm của cô. Nâng lên trên, lúc đối diện với ánh mắt, anh lộ ra nụ cười trêu tức: "Em còn chưa thấy được rất nhiều mặt, có muốn anh phơi bày từng cái ra cho em xem không."
Thi Khả Nhi cự tuyệt nói: "Vẫn là thôi đi, em sợ em sẽ không chịu nổi. Dù sao anh và người đàn ông của chị dâu em đều là cùng một loại người, đã phúc hắc, lại bá đạo, còn kiêu ngạo khó chịu. Không biết ngay sau đó sẽ làm ra chuyện gì."
"Người đàn ông của chị dâu em", ý là chỉ Thi Vực, bởi vì bình thường cô rất ít trực tiếp gọi tên Thi Vực, đều là gọi anh là anh, vốn cho rằng vì tách Thi Vực và Thi Mị ra. Cô chỉ có thể gọi như vậy.
Thi Mị cười như không cười ừ một tiếng, sau đó hỏi: "Cho nên em vốn định tự mình giải quyết cái phiền toái này, không cho anh nhúng tay vào?"
"Đúng vậy." Thi Khả Nhi nói sảng khoái: "Bản lĩnh khác em không có, nhưng năng lực xã giao tối thiểu vẫn phải có."
"Hả?" Thi Mị híp híp mắt, dường như có chút không rõ ý lời nói này của cô.
"Anh trai, anh nghĩ đi, con người của em không có điểm gì tốt, chỉ thắng ở giá trị nhan sắc cao. Sau đó chính là, anh xem người dùng cơm trong này, có ít nhất một phần ba là đàn ông độc thân, mà ở trong những người đàn ông này, có hơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/choc-gian-bao-boi-ong-xa-cung-chieu-nhe-mot-chut/1278767/chuong-1175.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.