Editor: May
Sau khi nói xong, Tô Cửu Y mới sực tỉnh ý thức được gì đó, có chút kinh ngạc nhìn Thích Cảnh Nhân, "Thân thế của cậu có liên quan tới ông ta?"
"Ông ấy là ba tớ." Thích Cảnh Nhân không hề giữ lại để lộ ra thân phận chân thật của mình.
Trước đó Tô Cửu Y cũng đoán được thân phận bối cảnh của Thích Cảnh Nhân không đơn giản, bởi vì không phải bất kỳ ai cũng có thể kết thông gia với nhà họ Thi, cho nên cô nghĩ, có lẽ ba mẹ Thích Cảnh Nhân là trên quan trường, kết thông gia thương chính, liên thủ cường mạnh, hai nhà có địa vị như vậy ở trong thành phố này sẽ càng thêm vững chắc.
"Cậu tin sao?"
Thích Cảnh Nhân mở miệng hỏi cô, giống như lần đầu tiên khi Tô Cửu Y hỏi Thích Cảnh Nhân có tin cô là đại tiểu thư nhà họ Tô không.
"Tin." Tô Cửu Y nói xong, lại nghĩ đến cái gì, hỏi cô, "Tại sao cậu không phải là họ Mạc?"
Con cái theo họ ba lưu truyền đến trăm ngàn năm, hoàng tộc sẽ càng thêm chú trọng, thông thường mà nói, đế vương hoặc là nhà quan lớn càng thêm nghiêm khắc với họ con cái, sẽ có rất ít người để con gái của mình theo họ người khác.
"Tớ theo họ mẹ." Thích Cảnh Nhân tựa ở trên lan can bệ cửa sổ, nhìn tòa cao ốc đối diện, lâm vào trong hồi ức: "Năm đó lúc sinh tớ ra, mẹ của tớ khó sinh mà chết, thậm chí chưa kịp nhìn tớ một cái. Ba tớ vì tưởng nhớ bà, liền để cho tớ theo họ mẹ. Sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/choc-gian-bao-boi-ong-xa-cung-chieu-nhe-mot-chut/1278699/chuong-1107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.