Editor: May
Đến nhà hàng, Tần Thiếu Bạch trước gọi cơm, ngồi một hồi với Thích Cảnh Nhân liền lấy cớ muốn đi.
Trước kia lúc Thích Cảnh Nhân ăn cơm với Tần Thiếu Bạch anh cũng thường hay đi trước, cho nên cũng đã nhìn quen, phất phất tay nói: "Đi đi, liên lạc điện thoại." Tần Thiếu Bạch giải thích vài câu liền rời đi, lúc đi anh còn cố ý quan sát vẻ mặt Thích Cảnh Nhân, vốn cho rằng sẽ thấy vẻ mất mát của cô, kết quả khiến anh không ngờ chính là Thích Cảnh Nhân lại như người không có việc gì, vẫn uống rượu đỏ ăn bò bít tết như cũ.
Đi ra từ nhà hàng, Tần Thiếu Bạch lái xe đi, anh ở trên xe gọi điện thoại cho Tống Trí Kha, bảo anh ta chỉ cho mình vài chiêu.
Sau khi nghe được lời của anh, Tống Trí Kha cười to sảng lãng: "Tần thiếu gia cũng có lúc bất lực sao."
"Tôi đây là cho chú một cơ hội chứng minh thực lực của mình." Tần Thiếu Bạch nói.
"Thôi đi." Tống Trí Kha ngưng cười, cuối cùng nghiêm chỉnh: "Đối với một người phụ nữ sinh ở nhà cao cửa rộng mà nói, hoa tươi nhẫn kim cương đối với cô ấy hẳn là không có sức hấp dẫn gì, cho nên cần loại trừ hai điểm này ra."
Hai người lại trò chuyện một hồi, thảo luận về thứ Thích Cảnh Nhân thích, Tống Trí Kha nói cho Tần Thiếu Bạch vài đề nghị, để chính anh lựa chọn.
Sau khi cúp điện thoại, Tô Man Ngưng đi ở bên cạnh nhìn về phía Tống Trí Kha, ánh mắt như là đang dò hỏi đối phương vừa rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/choc-gian-bao-boi-ong-xa-cung-chieu-nhe-mot-chut/1278689/chuong-1097.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.