Editor: May
"Dễ ngửi." Thích Cảnh Nhân nói.
"Có thể đừng đi không." Tần Thiếu Bạch ôm lấy cô, giống như coi cô là thủy tinh dễ vỡ, cẩn thận che chở.
"Không thể." Thích Cảnh Nhân ngẩng đầu nhìn anh, "Em không có bất kỳ lý do gì ở lại chỗ này."
"Em có." Tần Thiếu Bạch nhìn thật lâu cô, "Anh thích em, rất thích em, rất thích rất thích em, lý do này có đủ hay không?"
"Không đủ." Thích Cảnh Nhân lắc đầu, ngay sau đó cười, "Cô gái Tần thiếu gia thích không có một trăm cũng có năm mươi, có đủ chia sao?"
"Thích Cảnh Nhân." Tần Thiếu Bạch đẩy cô từ trong lòng ra, sau đó cầm bả vai của cô, cúi đầu nhìn cô, gằn từng chữ: "Đã lâu như vậy, chẳng lẽ em vẫn chưa rõ ràng trái tim của anh sao."
Thích Cảnh Nhân cũng không phải người ngu, làm sao có thể không rõ ràng, một người đàn ông đối tốt với một phụ nữ chỉ có hai lý do, hoặc là coi trọng tư sắc người phụ nữ đó, hoặc là động tình với người phụ nữ đó.
Tần Thiếu Bạch chưa bao giờ làm chuyện quá giới hạn với cô, tuy rằng cũng có lúc thỉnh thoảng sẽ rất thân mật với anh, nhưng lại chưa bao giờ vượt quá giới hạn. Một người đàn ông có thể làm đến trình độ này, có thể không có mục đích đối tốt với một người phụ nữ, vậy thì chứng minh anh động không chỉ là tình, mà còn có trái tim.
Bấy nhiêu đó, cô cũng có thể cảm nhận được. Nhưng có thể làm thế nào đây? Giữa cô và anh luôn có khoảng cách, không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/choc-gian-bao-boi-ong-xa-cung-chieu-nhe-mot-chut/1278681/chuong-1089.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.