Editor: May
"Xem tình huống rồi nói sau." Thích Cảnh Nhân vuốt vuốt cái ly, ngược lại nhìn rất thoáng với chuyện này, nhưng cô làm người chứng kiến hiện trường gây án đầu tiên, là một người gặp nguy hiểm nhiều nhất.
"Chúng ta phải nghĩ biện pháp biến bị động thành chủ động, tuy rằng ngoài mặt Tiêu Thần không có phát sinh chuyện gì, nhưng khẳng định anh ta biết chân tướng phía sau màn, dù cho người cũng không phải là do anh ta giết." Tần Thiếu Bạch phân tích nói.
Nghe đến đó Tô Cửu Y có chút nghi hoặc: "Người cũng có thể không phải là do anh ta giết?"
Vậy còn có thể là ai.
"Trước đó tên tổng giám đốc kia từng mua súng ống, nhưng sau khi anh ta bị giết hại tôi đã kiểm tra quần áo của anh ta, phát hiện đạn cũng không có thiếu, hơn nữa sau đó cũng không có phát hiện vân tay khác trừ anh ta, rèm cửa sổ bị kéo lại, ai cũng không thể biết bên trong xảy ra chuyện gì, cũng không thể nói trăm phần trăm là Tiêu Thần giết người, nhưng từ thời gian trước sau để nói, khẳng định anh ta thoát không khỏi liên quan với chuyện này."
"Đúng rồi, Tiêu Thần có súng." Tô Cửu Y đột nhiên nghĩ đến chuyện này.
"Có súng?" Thi Ngạo Tước bên cạnh cau mày nhìn về phía cô.
"Ừ, ngày đó ở Ciaos tôi tận mắt nhìn thấy, bên hông anh ta có một khẩu súng, không nhìn kỹ thì hoàn toàn không nhìn ra." Cô nhớ lại một màn nhìn thấy dưới quầy bar vào ngày đó.
Chuyện bí ẩn này quả thật tựa như một tấm lưới,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/choc-gian-bao-boi-ong-xa-cung-chieu-nhe-mot-chut/1278604/chuong-1012.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.