Editor: May
Sau khi mở cửa phòng, thấy cái ghế cô từng ngồi qua vẫn còn đặt ở nơi đó, nhìn có chút đột ngột, sau đó cô nhún vai nâng ghế lên, dời nó về vị trí cũ của mình.
Phòng thử quần áo của Thi Ngạo Tước vẫn như lần đầu tiên anh mở ra, bên trong rất lớn, nhưng bình thường quần áo đàn ông sẽ ít hơn phụ nữ, cho nên so sánh với tủ quần áo của Thích Cảnh Nhân, phòng của anh vẫn nhỏ hơn một nửa.
Có ngăn tủ đặc biệt để cà vạt, còn ngăn tủ lớn đựng ví tiền.
Phần lớn âu phục của Thi Ngạo Tước đều là ba loại màu sắc đen xám trắng, ngay cả màu tím đậm có chút u buồn cũng chưa từng thấy anh mặc qua, cho nên những thứ âu phục đó đều cất ở đáy tủ nha! Hay là nói Thi Ngạo Tước thật sự là có tiền mà không có chỗ xài?
Tô Cửu Y lắc lắc đầu, suy tư một chút vẫn là lấy ra mấy bộ âu phục anh thường mặc ra, bày ra ở trên bàn.
Loại chuyện ủi quần áo giúp người ta này cô cũng chỉ từng thấy ở tiệm giặt quần áo và trong tiệm may, bản thân ngược lại chưa từng làm thử. Nhưng không phải tục ngữ nói chưa ăn thịt heo nhưng cũng từng thấy qua heo chạy mà, cô có dáng có vẻ học là được rồi.
Cô cẩn thân từng ly từng tí trải âu phục chỉnh tề, sau đó cắm đầu dây điện bàn ủi vào ổ điện, ấn mở ra xem xét, nhớ lại bộ dáng ủi quần áo mình từng thấy tiệm giặt quần áo, đặt ủi điện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/choc-gian-bao-boi-ong-xa-cung-chieu-nhe-mot-chut/1278577/chuong-985.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.