Editor: May
Thích Cảnh Nhân trốn ở đằng sau thùng rác âm thầm thở phào một hơi, cô lớn như vậy, lần đầu tiên nhếch nhác đến mức bởi vì theo dõi một người mà trốn ở bên cạnh thùng rác thối hoắc, nếu như nói loại chuyện này cho anh cô hoặc có lẽ là Tần Thiếu Bạch biết, sợ rằng sẽ bị cười chết.
Lại đi thêm một thời gian ngắn với người nọ, cô tỉ mỉ nhớ kỹ tuyến đường lúc đến, và những tòa nhà có tính đại biểu chung quanh.
Bây giờ đến một địa bàn hoang phế, có một mảnh rừng cây nhỏ đủ loại, chung quanh một mảnh tối đen, lá cây lắc lư theo gió phát ra tiếng vang "xào xạc".
Cô trốn ở đằng sau một đống đất, quan sát được nhất cử nhất động của người nọ.
Trên đường nhỏ đứng một người mặc áo khoác âu phục, rất cao, đại khái khoảng 1m84, bởi vì anh ta đưa lưng về phía cô, hoàn toàn không thấy rõ hình dạng và vẻ mặt, nhưng xem khí tràng và cách ăn mặc thì có lẽ là một người thương nhân.
Sau khi hai người tụ họp nói chuyện với nhau vài tiếng, bởi vì cách quá xa, không thể nghe được tiếng vang.
Người nọ giao cho người đàn ông mặc âu phục một món đồ, nhờ ánh trăng, món đồ đó phản chiếu ra ánh sáng, Thích Cảnh Nhân nhìn lại, nếu như không có đoán sai, vậy hẳn là một khẩu súng.
Tự mình buôn bán súng ống?
Nơi này không thể so với quốc gia khác, mua sắm súng ống hoặc là buôn bán súng ống là chuyện phạm pháp, nhưng có rất nhiều thương nhân vì bảo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/choc-gian-bao-boi-ong-xa-cung-chieu-nhe-mot-chut/1278541/chuong-949.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.