Chương trước
Chương sau
Editor: May
Tô Cửu Y làm xong việc cả một ngày, vừa nằm dài trên giường, liền nhận được điện thoại của Thích Cảnh Nhân.
Thích Cảnh Nhân nói bây giờ cô ấy đang ở cửa ra vào nhà họ Thi, đợi tí nữa muốn đi Ciaos, theo người tin cậy tiết lộ, tối nay Tiêu Thần sẽ xuất hiện ở Ciaos.
Cúp điện thoại, Tô Cửu Y lập tức xoay người xuống giường, tìm một bộ quần áo thay, tóc dựng thẳng cao cao lên, nhìn có vẻ như một sinh viên bình thường.
Cô né tránh tầm mắt quản gia, sau đó chuồn êm đến cửa chính nhà họ Thi.
Thấy hai bảo an đứng thẳng ở hai bên cửa lớn, Tô Cửu Y lúng túng, làm sao mới có thể đi ra ngoài đây.
Tường bên cạnh ngược lại không tính rất cao, nhưng trèo tường chẳng khác nào thừa nhận mình là người xâm nhập, hơn nữa đến lúc đó cảnh báo cả ngôi nhà đều sẽ vang lên.
Trong đầu cô hiện lên một chút hình ảnh, cô chạy ở phía trước, sau đó những bảo an hung hãn kia cầm gậy gộc đuổi theo ở phía sau.... Hình ảnh đẹp đến không dám tưởng tượng.
"Cảnh Nhân, tớ không ra được." Suy nghĩ không ngừng, cô vẫn là lấy điện thoại di động ra gọi điện thoại cho Thích Cảnh Nhân, "Cửa ra vào có bảo an, sẽ không cho tớ đi ra ngoài."
"Không phải chứ, phòng bị nhà họ Thi sâm nghiêm như vậy, quả thật chính là ngục giam mà...." Thích Cảnh Nhân nói: "Cậu chờ tớ một lát nữa, tớ lái xe vào đón cậu, nói cho tớ biết vị trí của cậu, sau đó tớ ngừng xe đến bên cạnh cậu. Đến lúc đó tớ nói với quản gia tớ đến đây tìm Tần Thiếu Bạch, cậu thừa dịp khe hở này vội vàng chuồn êm lên xe, lúc mở cửa xe nhớ nhỏ tiếng một chút."
"Được."
Cúp điện thoại, Thích Cảnh Nhân lái xe đến cửa ra vào nhà họ Thi.
Trước cô và Tần thiếu gia chưa đến mấy lần, từng gặp mặt bảo an, hơn nữa Thi Ngạo Tước cũng đã từng nói, cô có thể ra vào bất cứ lúc nào, cho nên muốn đi vào là chuyện dễ dàng.
Căn cứ vị trí Tô Cửu Y cung cấp, Thích Cảnh Nhân lái xe vào tòa nhà, sau đó ngừng ở bên cạnh.
Lúc này quản gia Tôn đã nghe tiếng ra ngoài tới đón tiếp cô, cô đóng cửa xe đi thẳng đến phương hướng quản gia, giúp Tô Cửu Y dẫn dắt tầm mắt đi.
Tô Cửu Y nhìn từ xa thấy Thích Cảnh Nhân và quản gia Tôn bắt chuyện, vì vậy vội chạy đến bên cạnh xe Thích Cảnh Nhân mở cửa xe, sau đó cẩn thân từng ly từng tí đóng lại, không dám phát ra một chút tiếng vang.
Xe của Thi Ngạo Tước cũng lái vào từ bên ngoài, Tô Cửu Y nhìn qua cửa sổ xe thấy được anh, vô thức cúi đầu, tránh được tầm mắt của anh.
"Được rồi, cảm ơn Chú Tôn, cháu tìm ở nơi khác thử." Thích Cảnh Nhân cười nói cảm ơn với quản gia Tôn.
Cô vừa quay đầu, liền nhìn thấy Thi Ngạo Tước ngồi ở trong xe, anh đang dùng ánh mắt nghi hoặc quan sát cô.
"Thiếu gia ngài trở về rồi." Quản gia Tôn như thường lệ đi mở cửa xe cho anh, sau đó nói, "Thích tiểu thư đến tìm Tần thiếu gia, nhưng Tần thiếu gia cũng không ở trong này."
Thích Cảnh Nhân thầm kêu không ổn, nếu như cô không có đoán sai, có lẽ Tần Thiếu Bạch là ăn bữa tối với Thi Ngạo Tước.
Mặc dù nói cô đến đây tìm anh ta cùng không có gì không ổn, nhưng nếu như Thi Ngạo Tước gọi một cuộc điện thoại qua, cô sẽ bị lộ.
"Thiểu Bạch hẳn là đã về nhà, điện thoại anh ta hết pin rồi." Thi Ngạo Tước bước xuống từ trên xe, giao chìa khóa xe cho quản gia Tôn.
Thích Cảnh Nhân cố gắng trấn định gật đầu, nói: "Vậy tôi đi nhà anh ta tìm anh ta là được rồi, đi trước đây."
Sau khi nói xong, vốn không chú ý Thi Ngạo Tước cps phản ứng gì, cô bước nhanh đến bên cạnh xe mở cửa xe ngồi vào, sau đó lái xe rời đi.
Nhìn phương hướng cửa chính, Thi Ngạo Tước nhíu mày.
Dừng xe xa như vậy, sau đó chạy tới đây hỏi quản gia tình huống? Có mờ ám.
Sau khi lái xe ra khỏi tòa nhà, Tô Cửu Y khom người nằm sấp ở trên ghế sau mới thở phào một hơi, sau đó đứng lên.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.