Editor: May
Thích Cảnh Nhân gọi điệ thoại lại, Tô Cửu Y suy nghĩ không ngừng, vẫn là nói chuyện Tô Man Ngưng nói cho cô ấy biết, dù sao nếu thật sự có chuyện, Thích Cảnh Nhân vẫn là một người bạn đáng tin cậy.
Giữa trưa là thời gian nghỉ trưa, trong vườn hoa thật sự rất ít người, Thi Ngạo Tước vừa định lái xe ra ngoài, nhìn thấy vài đạo vết bẩn mơ hồ trên mặt kính chắn gió, anh thích sạch sẽ, tuyệt đối sẽ không lái xe như vậy ra cửa.
Vì vậy anh xuống xe, định đi ga ra lái ra một chiếc khác, vừa vặn nhìn thấy Tô Cửu Y cúi đầu đi qua ở nơi vườn hoa không xa.
Không nghỉ trưa ra ngoài làm gì?
Tay của anh đặt trên cửa xe, bình tĩnh nhàn nhã nhìn chằm chằm cô gái nhỏ đang suy nghĩ vấn đề.
"Này." Anh lành lạnh mở miệng, giữa lông mày khẽ nhăn lại.
Tô Cửu Y nghe tiếng, nhìn về phía nơi phát ra âm thanh, đúng lúc đối diện với đôi mắt thâm thúy của Thi Ngạo Tước, tròng mắt của anh như là một hồ nước mênh mông không thấy đáy, che dấu rất tốt tâm sự của anh.
"Đang suy nghĩ gì?" Dưới sự soi sáng của ánh mặt trời, hình dáng quý khí cứng rắn của khuôn mặt Thi Ngạo Tước trở nên mềm mại, nhìn có vẻ thêm vài phần tùy ý lười nhác.
Vừa rồi cả một đường, Tô Cửu Y đều đang suy nghĩ chuyện làm sao ứng phó Tiêu Thần, cùng không để ý đến anh.
Nhìn bộ dạng này của anh như đang muốn ra ngoài, suy nghĩ một chút cũng đúng, Thi Ngạo Tước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/choc-gian-bao-boi-ong-xa-cung-chieu-nhe-mot-chut/1278532/chuong-940.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.