Editor: May
Cho nên Tô Cửu Y cũng không khỏi suy nghĩ, thật ra buổi sáng hôm đó anh cũng vì tức giận, cho nên mới nói ra lời đả thương người như vậy thôi.
"Tôi liều mạng làm việc, chính là muốn chạy trốn ra khỏi căn nhà giam đó...." Cô hít mũi một cái, "Tôi cũng muốn để cho bọn họ biết, tôi có thể."
Thi Ngạo Tước tỏ vẻ công nhận gật đầu, nói: "Cô nhất định có thể."
Tô Cửu Y cố nén nước mắt trong hốc mắt, quay đầu nhìn về phía anh, trên mặt anh mang theo vẻ khích lệ, rất là nghiêm túc.
Lần đầu tiên, lần đầu tiên cô dỡ xuống tất cả ngụy trang nói ra tâm sự của mình; lần đầu tiên, có người nói đồng ý tin tưởng cô, tin tưởng cô có thể làm được chuyện mình muốn làm.
Một cổ cảm động chảy đến trong lòng Tô Cửu Y, như là nắng ấm vào ngày đông, hòa tan khối băng thạch cứng rắn trong lòng cô.
Cô cứ như vậy sững sờ nhìn anh, đột nhiên cảm giác tối nay anh đặc biệt đẹp trai, vô luận là ngũ quan hay là vẻ mặt đều đặc biệt quyến rũ.
Cô nghĩ cô nhất định là say rồi.
Thi Ngạo Tước đột nhiên đứng lên, nhìn xuống cô từ trên cao, sau đó đột nhiên cúi người, cho cô một ôm thật sâu.
Đây đại khái cũng có thể được coi là một loại an ủi đi.
Trước ngày hôm qua, cô còn không thích anh, không thích muốn chết, hận không thể đi làm một người nộm đại biểu anh, sau đó đâm kim đầy cả người anh.
Nhưng từ ngày hôm qua anh bế cô đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/choc-gian-bao-boi-ong-xa-cung-chieu-nhe-mot-chut/1278490/chuong-898.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.