Editor: May
Trên thế giới này, vốn không tồn tại chuyện xưa cô bé lọ lem, chỉ có tự mình cố gắng trở nên ưu tú, mới không thành trò cười cho người khác.
Sống trong nhà họ Tô bao nhiêu năm qua, đạo lý này, Tô Cửu Y hiểu rõ hơn hết.
Cô cười cười tự giễu, đeo khẩu trang sạch, cầm dụng cụ quét dọn vệ sinh hành lang bên ngoài.
Đúng lúc đó, chỗ góc cua bỗng vang lên một loạt tiếng bước chân, từ xa tới gần.
Tô Cửu Y nghe tiếng, nghi ngờ nhìn sang bên kia, cau mày quan sát người tới.
Thi Ngạo Tước đứng cách chỗ cô không xa, mặc áo sơ mi trắng quần tây dài màu đen, dáng người cao gầy, hai đầu lông mày mang theo vài phần kiêu ngạo không kiềm chế được, dưới lông mày là đôi mắt lành lạnh, đang chuyên chú nhìn cô chằm chằm.
Là người đàn ông đó.
Tô Cửu Y liếc nhìn liền nhận ra người đàn ông trước mặt, ngày đó quản lý gọi điện thoại dò hỏi chuyện cô vào nhầm phòng của khách, bảo cô cho ra một lý do.
Cô chỉ là cảm thấy buồn cười, cô cũng là người bị hại, tại sao muốn cô chịu trách nhiệm chuyện này, cô đến người đàn ông này cũng không nhận ra, còn thất thân với anh ta, cô tìm ai để đòi lý do?
Từ nhỏ cô ghét nhất loại người ỷ thế hiếp người này, thật sự ghét đến cực điểm.
"Có chuyện gì sao tiên sinh." Cô lạnh nhạt mở miệng, giống như cho tới bây giờ đều chưa từng gặp qua người trước mặt.
Thi Ngạo Tước đối diện với tầm mắt của cô, thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/choc-gian-bao-boi-ong-xa-cung-chieu-nhe-mot-chut/1278470/chuong-878.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.