Chính ngay lúc này, cửa phòng vang lên tiếng gõ, sau đó truyền đến giọng nói người phụ trách buổi triển lãm trang sức lần này: "Tổng giám đốc, buổi triển lãm sắp bắt đầu, mời cô chuẩn bị cho tốt, chờ một chút cần cô lên sân khấu đọc diễn văn trước."
"Ừ, biết rồi."
Sau khi đáp lại người phụ trách ngoài cửa, Thẩm Chanh đưa tay đẩy người đàn ông trước mặt ra, khẽ kéo khóe môi: "Đàn ông ngẫu nhiên bá đạo một lần sẽ làm phụ nữ cảm thấy anh quyến rũ, nhưng nếu như anh thường hay bá đạo, vậy liền hoàn toàn ngược lại rồi."
Thi Vực híp mắt lạnh nhìn chăm chú vào cô, "Cho nên ý của em là anh không có sức quyến rũ?"
Thẩm Chanh đến gần anh một chút, dùng ngón tay suông dài mảnh mai nhẹ điểm ở lồng ngực anh, nhếch môi cười, quyến rũ tràn ngập: "Anh đương nhiên là có mị lực, nhưng...."
Cô cố ý muốn nói lại thôi, làm cho người ta mơ màng.
"Hửm?" Bàn tay ấm áp một phát bắt được bàn tay nhỏ bé làm loạn trên ngực anh, anh híp mắt càng sâu, "Nhưng gì?"
Thẩm Chanh thuận tiện dựa vào trong lòng ngực của anh, hơi hất cằm lên nhìn anh, cô cười tươi như hoa, "Nhưng mị lực của anh, giới hạn ở trên giường. Biết tại sao không?"
Cảm giác được thân thể người phụ nữ trước mặt trở nên mềm mại, trong con ngươi Thi Vực lập tức nhuộm lên một mảnh nóng rực, "Tại sao?"
Thẩm Chanh mềm giọng mở miệng, "Bởi vì chỉ có lúc anh ở trên giường mới ôn nhu nhất."
Bởi vì một tay bị anh nắm, cô chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/choc-gian-bao-boi-ong-xa-cung-chieu-nhe-mot-chut/1278415/chuong-823.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.