Thẩm Chanh và Thi Vực vào lầu chính, vòng qua đại sảnh tìm được đầu bậc thang, cầu thang là thiết kế xoay tròn, chọn dùng chính là cây lim.
Cây lim, còn có tên là cây nam, chia làm mấy loại kim ti nam, hương nam, thủy nam, những loại gỗ lim này cực kỳ cứng rắn.
Mà ở chỗ cầu thang chọn dùng chính là hương nam, hương nam đắt giá chính hiệu, dùng nhiều cho tạo thuyền và cung điện.
Hương nam cực kỳ trân quý, là tên loại thực vật hoang dại được xếp vào sách ghi chép cần bảo vệ trọng điểm cấp quốc gia.
Thẩm Chanh không thể quen thuộc với cây lim hơn nữa, bởi vì ban đầu lúc ở trường học, cô đã làm diễn thuyết về cây lim, cho nên rất rõ tầm quan trọng của cây lim.
Nơi này ban đầu quả thật là nơi đế vương từng ở, cho nên dùng hương nam để xây dựng cũng không kỳ lạ quý hiếm.
"Một mình em đi lên là được rồi, anh ở phía dưới chờ em."
Nghĩ đến Thi Khả Nhi có thể có chút phiền phức, Thẩm Chanh định đi lên một mình.
Thi Vực ừ một tiếng, ngược lại cũng không có ý muốn dây dưa với cô, sau khi trộm hương ở môi cô một cái liền buông cô ra.
Thẩm Chanh cầm quần áo đi lên lầu, Thi Vực chính là ở sau khi cô lên lầu mới lấy điện thoại di động ra, gọi một cú điện thoại đi.
Điện thoại tiếp thông, anh chỉ nói câu: "Đây là đạo đãi khách của anh?" Liền cúp điện thoại.
Thi Mị hiện thân vào năm phút sau, anh ta đi ra từ phòng sách trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/choc-gian-bao-boi-ong-xa-cung-chieu-nhe-mot-chut/1278405/chuong-813.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.