Chương trước
Chương sau
Thi Khả Nhi nghĩ, lúc tối hôm qua nhiều lắm thì cô uống say rượu, anh giải vây thay cô, sau đó mang cô tới nơi này, căn dặn người giúp việc thay quần áo cho cô, thế thôi.
Nhưng anh nói như vậy, cho cô cảm giác giống như không chỉ có những thứ này, hẳn là còn có phát sinh những chuyện khác, về phần là cái gì, cô không thể nào suy xét ra, chỉ có thể biết được từ trong miệng anh.
Vì vậy, cô hỏi, "Gì?"
Thi Mị đi về phía cô, ngồi ở một chỗ khác của sofa, dùng ngón tay suông dài kéo lấy chăn mền quấn ở trên người cô, "Trước tiên lấy chăn mền ra rồi nói."
Thi Khả Nhi không chịu, một phát đẩy tay của anh ra: "Chuyện phát sinh tối hôm qua cũng không có liên quan với chăn mền, anh, anh có thể đừng như vậy không? Hơn nữa, em không có mặc quần áo bên trong, không có mặc quần áo, rất không tiện!"
Đối với thẳng thắn của cô, Thi Mị đã sớm thành thói quen, anh không hờn không giận, giọng nói có chút sâu lắng rất nhỏ: "Lúc em thân thể trần truồng chạy ở trước mặt anh sao không thấy em xấu hổ qua?"
"Nói chuyện được hoàng được không." Cô thừa nhận là từng thân thể trần truồng  chạy ở trước mặt anh, nhưng những chuyện đó đều là chuyện lúc trước năm tuổi, sau khi năm tuổi, cô cũng không có làm loại chuyện khác người này.
"Sao, em là cảm thấy anh nói không đúng sự thật?" Anh hỏi.
"Là sự thật, nhưng đó là chuyện khi còn bé thôi." Thi Khả Nhi cũng không phủ nhận, nhưng cô cũng có giải thích của cô: "Khi còn bé biết cái gì chứ, tình anh em là cái gì cũng không biết, tình yêu nam nữ là cái gì cũng không biết, tại sao đàn ông phụ nữ trưởng thành muốn kết hợp ở một chỗ cũng không biết."
Thi Mị nheo con ngươi lại, khóe môi mỏng manh vẽ ra một độ cong đẹp mắt, "Vậy em nói xem, giữa chúng ta là tình gì."
"Tình anh em đó." Thi Khả Nhi không kịp suy nghĩ liền trả lời nói.
"Tình anh em." Thi Mị nhỏ giọng lặp lại những lời này một lần, sau đó cười trầm thấp: "Thi Khả Nhi, em chớ giả bộ hồ đồ ở trước mặt anh. Quan hệ giữa chúng ta, anh nhớ em còn rõ ràng hơn anh."
Anh không có trực tiếp vạch trần, nhưng ý tứ biểu đạt lại rất rõ ràng, khiến Thi Khả Nhi không chỗ có thể trốn, không tìm được cơ hội tiếp tục che giấu, không tìm được địa phương giấu kín.
Cô cười không sao cả, "Đúng, em biết chúng ta không phải anh em ruột."
Đây là lần đầu tiên, cô bộc lộ chuyện này ở trước mặt người khác, từ khi cô biết thân phận của mình đến bây giờ, chưa bao giờ nhắc qua với bất kỳ ai, kể cả ba mẹ cô.
"Nhưng vậy thì thế nào chứ?" Cô nói: "Dù giữa chúng ta không có liên hệ máu mủ, coi như em và nhà họ Thi không có bất kỳ liên quan gì, hiện tại em cũng họ Thi, em lớn lên ở nhà họ Thi, sẽ không ai không công nhận em, sẽ không ai nghi ngờ thân phận của em. Mặc kệ trong mắt người ngoài, hay là trong mắt người nhà, tình cảm tồn tại giữa anh và em, đều là tình anh em."
Thi Mị nhìn cô, khóe môi bỗng nhiên vạch ra một độ cong lạnh lùng đến cực điểm: "Em có từng thấy em gái cởi quần áo ở trước mặt anh trai chưa? Em có từng thấy em gái ôm hôn anh trai chưa? Em có từng thấy em gái đè anh trai ở trên giường chưa? Em có từng thấy em gái cởi quần áo của anh trai chưa? Em có từng thấy...."
"Ngừng!"
Không đợi Thi Mị nói xong, Thi Khả Nhi liền chặt đứt lời của anh, "Anh nói em gái đó sẽ không phải là em chứ?"
Không phải không phải, nhất định không phải.
Phẩm chất rượu của cô có chút không tốt, nhưng nhân phẩm của cô cũng không có trở ngại nha. Cô uống say rượu, nhiều lắm thì mượn rượu làm càn, vừa hát vừa nhảy múa, tuyệt đối sẽ không làm ra loại chuyện quá đáng đâu!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.