Thi Khả Nhi vốn chóng mặt, vừa bị anh đánh như vậy, càng thêm không rõ tình huống lắm, vì vậy bắt đầu say khướt: "Mặt của anh rất quý giá ư, sờ một chút thì thế nào, em cho anh biết, trai đẹp muốn để em sờ mặt rất nhiều đó, mỗi người đều là cam tâm tình nguyện để cho em.... Nôn!"
Chữ "Sờ" cuối cùng còn chưa ra khỏi miệng, cô đã bắt đầu buồn nôn, nôn liên tục hai lần, liền ói ra.
Phun ra đều là nước, bởi vì buổi tối cô chưa từng ăn gì, chỉ lo uống rượu.
"Nôn...."
Cô chui ra ngoài từ trong ngực Thi Mị, lảo đảo bước nhanh hai bước, lúc sắp không khống chế nổi thân thể của mình muốn ngã xuống, cô vội vàng ngồi xổm xuống, dùng tay chống đất....
"Nôn...." Lại phun ra.
Thi Mị vốn định trách cứ cô, nhưng nhìn thấy cô khó chịu như vậy, không biết tại sao trái tim liền mềm nhũn ra, quay đầu nhìn về phía Trương Bá: "Trương Bá, làm phiền chú cầm một bình nước tới đây."
Trương Bá nghe tiếng gật đầu, xoay người đi vào phòng an ninh bên cạnh, lấy một bình nước ra giao cho Thi Mị.
Thi Mị cầm lấy đi đến trước mặt Thi Khả Nhi ngồi xổm xuống, một tay vỗ lưng cho cô, một tay đưa nước cho cô.
"Súc miệng."
Giọng nói của anh vẫn có chút sâu lắng, nhưng so với vừa rồi, đã hòa hoãn hơn rất nhiều.
Sau khi nôn xong, Thi Khả Nhi cảm thấy thoải mái không ít, tuy rằng còn hơi chóng mặt, nhưng người đã tỉnh táo hơn nhiều.
Cô ngẩng đầu lên nhìn Thi Mị, không nhận nước anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/choc-gian-bao-boi-ong-xa-cung-chieu-nhe-mot-chut/1278393/chuong-801.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.