Chính ngay lúc này, điện thoại Thi Mị vang lên.
Sau khi anhlạnh lùng liếc nhìn Thi Khả Nhi, thu tay về, lấy điện thoại di động ratiếp nghe điện thoại, không biết đối phương nói gì đó, anh chỉ đáp mộtcâu: “Sắp đến rồi.” Liền trực tiếp cúp điện thoại.
Thi Khả Nhigiống như người không việc gì, dựa vào ở trên cửa kính xe vuốt vuốt tóccủa mình, giống như chuyện vừa rồi chưa từng phát sinh qua.
Xe, rất nhanh lái ra ngoài....
*
Sau khi vào thành cổ, Thẩm Chanh rất điềm nhiên, dù cho đối mặt là một chút nhân sĩ thượng tầng, hoặc là một chút quan chức cấp cao, mặt của côcũng vẫn không đổi sắc.
Ý cười trong con ngươi Thi Vực càng rõ ràng, phản ứng của cô gái nhỏ này, quả nhiên vẫn là ở trong dự liệu của anh.
Mặc kệ tham dự trường hợp như thế nào, đều trấn định tự nhiên như vậy.
Bắt đầu từ khi vào cửa, Thẩm Chanh liền lên đầu ngọn gió, thu hút phần đông ánh mắt của người khác.
Mà trong lúc bọn họ nhìn cô, ánh mắt đều mang theo dò xét thật sâu.
Cô vẫn là hơi mất tự nhiên, nhưng không có biểu hiện ra, khiến bản thân tận lực dung nhập vào trong hoàn cảnh này.
Khách mời tham gia bữa thọ yến này, nguyên một đám quang vinh chói lọi, nétmặt tươi sáng, hàn huyên dưới ánh ngọc lưu ly rõ ràng.
Thẩm Chanh kéo tay Thi Vực, đi ở bên cạnh anh, không nói lời nào.
”Một lát nữa gặp người, anh gọi thế nào em liền gọi thế ấy.”
Bàn tay bao trùm ở trên tay Thẩm Chanh, nắm thật chặt, nhiệt độ nóng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/choc-gian-bao-boi-ong-xa-cung-chieu-nhe-mot-chut/1278364/chuong-772.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.