Editor: May
Chung quanh tòa thành cổ xưa là một mảnh vườn hoa rất lớn, bên tronggieo một chút hoa tươi không biết tên, đúng lúc đang mùa nở rộ, nhìn đến từ xa, thần bí mà xinh đẹp.
”Nơi này chính là chỗ ở của ông cụ?”
Nhìn tòa nhà phía trước, Thẩm Chanh nhíu mày thật sâu, rất khó tưởngtượng, một mình ông cụ ở trong một tòa thành lớn như vậy, là một loạicảm giác như thế nào.
Thi Vực ừ một tiếng, dẫn cô đi vào bên trong, có lẽ là nhận ra anh,bảo an canh giữ ở bên cạnh cửa sắt dày cộm nặng nề cũng không cần anhđưa ra thiệp mời, trực tiếp cho vào.
”Có sợ không?” Sau khi vào cửa, Thi Vực nghiêng mắt nhìn lại, con ngươi sâu thẳm mênh mông không thấy đáy giống như đầm sâu.
”Sợ cái gì?” Thẩm Chanh đối diện với tầm mắt của anh, nhếch môi,“Cũng đã kết hôn rồi, đứa nhỏ cũng sinh rồi, chẳng lẽ ông cụ không nhậnthức một cháu dâu như em?”
”Không nhất định.” Anh nhếch môi mỏng, bộ dạng cười như không cười nghiền ngẫm đến cực điểm.
”Vậy chúng ta đánh cuộc một lần.” Thu hồi ý cười, Thẩm Chanh tận lực giả vờ ra một bộ dáng nghiêm túc.
”Đánh cuộc gì?” Thi Vực híp híp mắt.
”Đánh cuộc nếu như ông cụ không tiếp thụ nhận em..., về sau mặc kệtrong nhà hay là bên ngoài, em đều nghe theo anh.” Thẩm Chanh nói.
”Chuyện trên giường thì sao?” Chuyện khác có nghe hay không anh đều không quan tâm, anh chỉ muốn cô nghe anh ở trên giường....
”Bao gồm bên trong.”
”Được.” Thi Vực sảng khoái đáp ứng, sau đó đưa tay nắm vai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/choc-gian-bao-boi-ong-xa-cung-chieu-nhe-mot-chut/1278359/chuong-767.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.