Sau khi Thi Khả Nhi đi ra một đoạn khoảng cách, mới nghĩ đến dườngnhư đã gặp người phụ nữ kia ở nơi nào đó, vì vậy quay đầu lại liếc mắtnhìn.
Người phụ nữ kia cũng đang nhìn cô.
Lúc ánh mắt tiếp xúc với nhau, người phụ nữ kia còn mỉm cười gật đầu với cô, có vẻ như không chú ý chuyện vừa rồi bị đụng vào.
Chỉ là Thi Khả Nhi cũng không có trao đổi ánh mắt với cô ta quá nhiều, tầmmắt chỉ dừng lại ở trên người cô ta một giây liền dời đi.
Xa xa liền nhìn thấy Thẩm Chanh ngồi ở vị trí bên cạnh cửa sổ, liền đi về phía cô.
”Chị dâu.”
Ngồi xuống ở trên ghế sofa, Thi Khả Nhi thuận tay đặt túi xách ở bên cạnh.
Thẩm Chanh ừ một tiếng xem như đáp lại cô ấy, sau đó mở miệng liếc mắt nhìn ở cửa quán cà phê, “Còn nhớ cô ta hay không?”
Thi Khả Nhi nhìn lại thuận theo tầm mắt của cô, nhìn thấy bóng lưng ngườiphụ nữ lúc này, vì vậy cười: “Nhận ra. Trước đó từng gặp mặt cô ta ở nhà của chị, nói là tên Cố Liên Thành.”
Thu hồi tầm mắt, Thẩm Chanh không khỏi giơ khóe môi lên, “Trí nhớ tốt.”
Thi Khả Nhi bưng cà phê trên bàn lên uống một ngụm, “Thật ra không có liênquan gì đến trí nhớ, bởi vì lúc nãy vừa nhìn thấy cô ta thì em cũngkhông có nhận ra cô ta.”
”Vậy làm sao em biết cô ta là Cố Liên Thành?”
”Nụ cười của cô ta đó, thật là làm cho người ta khắc sâu ấn tượng.”
”Hả?”
”Dùng một câu dễ nghe để hình dung, thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/choc-gian-bao-boi-ong-xa-cung-chieu-nhe-mot-chut/1278331/chuong-739.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.