Như là không có nghe được lời của anh, Thi Khả Nhi đứng bất động tại chổ, hoàn toàn không có ý định muốn đi qua.
Đi ra khoảng năm mét xa, Thi Mị dừng bước quay đầu lại nhìn cô, thấy cô vẫn chưa có đuổi theo, không khỏi dựng mày kiếm lên.
"Thi Khả Nhi."
Giọng điệu anh nặng nề gọi tên của cô.
"Chuyện gì." Thi Khả Nhi có chút mất kiên nhẫn đáp lại một tiếng, vốn muốn dựa vào trên hàng rào, nhưng vừa tiếp xúc với ánh mắt Thi Mị, lại tự giác buông tha ý nghĩ này.
"Bảo em đi cùng anh." Anh nói.
"Đi đâu?"
"Qua bên kia." Thi Mị có thâm ý liếc mắt nhìn phương hướng chỗ Thẩm Chanh.
"Em không đi." Thi Khả Nhi một hơi từ chối.
Thi Mị nghe tiếng, nheo mắt: "Hửm?"
"Anh, thật ra anh có thể bỏ qua em, xem em không tồn tại." Thi Khả Nhi cười: "Anh và chị dâu của em khó khăn lắm mới có cơ hội ở cùng một chỗ, anh vẫn là đừng lãng phí thời gian trên người của em? Chờ người đàn ông của chị dâu em trở lại, anh liền trở về nhà tương tư đơn phương đi thôi."
"...."
Dường như bị đã tiêu hao hết tính nhẫn nại, ánh mắt Thi Mị lạnh xuống, lúc đang muốn mở miệng, Thi Khả Nhi đột nhiên liếc mắt ra hiệu với anh, ý bảo anh nhìn đằng sau.
Thi Mị không quay đầu nhìn, mà là nguy hiểm liếc nhìn cô: "Lại muốn chơi chiêu gì?"
Thi Khả Nhi bất đắc dĩ nhún vai, "Không phải em giở thủ đoạn, là chị dâu em."
Nghe cô nói như vậy, Thi Mị ý thức được gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/choc-gian-bao-boi-ong-xa-cung-chieu-nhe-mot-chut/1278323/chuong-731.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.