Trong lòng bàn tay, đau rát.
Có thể nghĩ được một cái tát vừa rồi mạnh bao nhiêu....
Thẩm Chanh đột nhiên cảm thấy có chút buồn cười.
Cô và anh bắt đầu, không phải cũng là bởi vì một cái tát ư?
Bởi vì cô đánh lên trên khuôn mặt mà cho tới bây giờ cũng không có ai đụngvào, cho nên anh dây dưa chiếm hữu cô, bởi vì cô không giống người phụnữ khác, đối nghịch với anh khắp nơi, cho nên anh dùng thủ đoạn cưỡngchế giữ cô ở bên người.
Vốn cho rằng đây là một đoạn hôn nhânhoang đường, nào ngờ, từng bước từng bước đi đến hiện tại, từng chúttừng chút khắc sâu ở trong lòng hai bên.
Chưa từng có hiểu lầm, chưa từng có cãi vã, chỉ có thỉnh thoảng náo loạn nhỏ.
Hiện tại nghĩ lại, cuộc sống vẫn rất bình thản.
Cô nhếch môi cười, khom người chui ra từ dưới cánh tay dài của Thi Vực,xoay người ấn mở cửa thang máy, đi vào thang máy, thậm chí ngay cả đầucô cũng không quay lại một chút, dứt khoát nhấn xuống "7".
ThiVực vẫn duy trì tư thế cũ, tay chống đỡ ở trên vách tường, khẽ quay đầu, bóng mờ tóc che lên nét mặt của anh, khiến người ta không nhìn ra tâmtình của anh là tốt hay xấu.
Đến khi cửa thang máy khép lại, anh mới giơ khóe môi lên, đưa tay sờ qua vết thương trên mặt, anh cười khẽ.
Anh đứng thẳng người, xoay người đi vào một thang máy khác, không chút do dự, dùng ngón tay suông dài kia nhấn xuống "1".
Hai thang máy, một trên một xuống, mâu thuẫn vì vậy mà sinh ra.
Thang máy của Thẩm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/choc-gian-bao-boi-ong-xa-cung-chieu-nhe-mot-chut/1278294/chuong-702.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.