"Vậy.... Được rồi."
Biết nhiều lời vô dụng, Diệp Cẩn đành phải thôi, bỏ cháo qua một bên.
Sau đó, cô ta lại tìm một số đề tài để nói, nhìn thời gian không sai biệt lắm, viện cớ muốn đi.
"Mang cháo về đi."
Ôn Uyển mở miệng.
Diệp Cẩn nghe tiếng cười: "Cháo là em cố ý nấu cho chị, lại mang về không phải sẽ khiến người chê cười ư? Chị, chị như vậy là khiến em đối nhân xử thế không tốt đó."
Ôn Uyển lại lạnh nhạt nói: "Tôi không ăn tổ yến."
Bà không nói dối, bởi vì bà quả thật không ăn tổ yến, trước kia lúc còn ở công ty thường hay có khách hàng sẽ tặng một chút tổ yến hoặc là thuốc bổ khác cho bà, à đều sẽ dùng tất cả loại lý do từ chối.
Chỉ là Diệp Cẩn cũng không biết những chuyện này.
Cô ta cho rằng Ôn Uyển là có khúc mắc với cô nên còn lâu mới ăn đồ cô ta đưa tới, không ngờ, lại có thể sẽ là một nguyên nhân như vậy.
Cô ta cảm thấy có chút khó xử, nếu như vừa rồi lúc cô ta nhắc tới trong cháo này có huyết yến, Ôn Uyển liền từ chối cô ta, có lẽ còn không có gì.
Nhưng bà lại dùng một loại phương thức khác, làm cô ta cho rằng bà sẽ uống chén cháo này. Kết quả, lại dùng thủ đoạn như vậy hung hăng đánh mặt của cô ta.
"Tổ yến là đồ rất tốt, chị lại có thể không ăn?"
Thái độ Diệp Cẩn rõ ràng có chút thay đổi, chỉ là trên mặt của cô ta luôn mang ý cười, khiến người ta nhìn không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/choc-gian-bao-boi-ong-xa-cung-chieu-nhe-mot-chut/1278284/chuong-692.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.