Editor: May
Thi Vực và Thẩm Chanh đi dưới lầu căn tin mua cháo loãng đi lên, dạdày Ôn Uyển vẫn còn khó chịu rất nhỏ, cho nên chưa tốt lắm, nhưng bà vẫn cố gắng uống vài ngụm.
Thẩm Chanh vốn định cùng ở lại chăm sóc Ôn Uyển với Thi Khả Nhi,nhưng người giúp việc trong nhà vừa điện thoại tới, nói Tiểu Ngạo Tướcvà Tiểu Thiên Tước tỉnh ngủ vừa khóc lại làm ồn, đang tìm mẹ.
Không có cách nào, cô chỉ có thể đi trước, Thi Vực không yên lòng đểcô trở về một mình, cho nên sau khi dặn dò Ôn Uyển buổi tối phải nghỉngơi cho khỏe, liền cùng rời khỏi bệnh viện với cô.
Khoảng mười một giờ, Ôn Uyển buồn ngủ, Thi Khả Nhi múc nước rửa mặt, sau đó nằm ở trên giường bên cạnh.
Bởi vì là phòng bệnh VIP, cho nên thiết bị trong phòng hoàn toàn khác phòng bệnh bình thường, ngoại trừ hai chiếc giường rộng hai mét, vị trí gần cửa sổ còn có một sofa thoải mái và một máy vi tính.
Mà lúc này đây, Thi Mị đang lười biếng dựa vào ở trên ghế sofa, mộttay nắm lấy con chuột máy vi tính, một tay nhanh chóng nhấn gì đó trênbàn phím máy vi tính.
Ngón tay nện ở trên bàn phím phát ra âm thanh, không tính quá lớn, nhưng vẫn truyền đến trong tai Thi Khả Nhi.
Cô vốn không có tâm chìm vào giấc ngủ, sau khi nghe được tiếng vang,cô dứt khoát chống giường ngồi dậy, nhìn lướt qua bên cửa sổ, thấy ThiMị đang chơi "CrossFire", không khỏi nâng lông mày lên.
”Anh lại vẫn còn chơi loại trò chơi yếu kém này?”
Lo lắng sẽ ầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/choc-gian-bao-boi-ong-xa-cung-chieu-nhe-mot-chut/1278270/chuong-678.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.