Nhưng khoảng cách này vừa mới kéo ra, trên lưng Thẩm Chanh liền có thêm hai bàn tay to lớn.
Không đợi cô phản ứng kịp, bàn tay to đã nắm chặt eo của cô, đột nhiên hơi dùng lực, cả người cô liền bay lên không!
”A!”
Cô cũng coi như là một người phụ nữ bình tĩnh, nhưng lúc hai chân cách mặt đất, vẫn phát ra một tiếng thét chói tai.
Nhưng lúc tiếng thét này mới hô lên từ trong miệng cô, cô lại đúnglúc lấy tay che lại, sau đó là một tiếng kêu đau đớn: “Ưm....”
Sau khi Thi Vực ôm lấy cô, tay dời xuống từ phần eo của cô, đến mông, đến bắp đùi.
”A.... Ưm!”
Sau khi Thẩm Chanh lại hô một tiếng thét chói tai, hai chân của cô,lại có thể bởi vì một động tác của người đàn ông trước mặt mà móc ởngang hông của anh!
Cái tư thế này, đã không thể dùng mờ ám để hình dung!
Bởi vì dùng mờ ám để hình dung, mới thật sự là không đủ thỏa đáng....
”Anh làm gì!”
Thẩm Chanh quay đầu lại liếc mắt nhìn lối đi nhỏ bên ngoài, chỉ sợ đột nhiên có người đến, nhìn thấy hình ảnh cấp hạn chế này.
Một người đàn ông đứng dựa vào tường, một người phụ nữ bị anh ôm, hơn nữa còn vòng chân ở trên eo anh, mức độ này, dùng cấp ba để hình dungcũng không quá.
”Không làm gì, chỉ muốn ôm em một chút.”
Thể trọng Thẩm Chanh chỉ có 90 cân (1/2kg),sức nặng này đối với Thi Vực mà nói, hoàn toàn không tính là gì.
Ôm cô một tiếng, có thể nói là dễ dàng.
”Ôm em thì ôm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/choc-gian-bao-boi-ong-xa-cung-chieu-nhe-mot-chut/1278264/chuong-672.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.