“Á!”
Diệp Tử có chút tâm thần không yên, cho nên lúc tay đột nhiên bị người nắm lấy, sợ tới mức hét lên một tiếng.
Sau đó, bản thân vẫn chưa kịp phản ứng, liền bị người dùng lực kéo,sau đó bất ngờ không cảnh giác ngã vào trong một lồng ngực quen thuộc.
Ngửi thấy mùi hương trên người đối phương, cô kinh ngạc ngẩng đầu,nhìn khuôn mặt tuấn tú hình dáng rõ ràng, cô có chút ấp úng, “Anh, không phải anh đang ở trên xe hút thuốc ư, xuống khi nào vậy...”
Một tay Tần Cận vẫn ôm eo của cô, một tay bá đạo nâng cằm của cô lên, nguy hiểm đe dọa nhìn cô: “Một con đường dài một trăm mét, em đi tròn12 phút. Tính nhẫn nại của ông đây đều bị em xài hết sạch!”
”Hả?” Diệp Tử hơi kinh ngạc, “Có lâu như vậy sao?”
Thấy vẻ mặt vô hại này của cô, Tần Cận muốn tức giận thế nào cũngkhông tức giận nổi, thu hồi tay bóp ở trên cằm cô, thay cô sửa sang lạiđầu tóc hơi rối bời một chút, giọng nói tuy lạnh, nhưng lại nhu hòa đivài phần: “Chờ em bao lâu cũng không sao, nhưng anh hy vọng lúc em đitrên con đường của em, trong mắt có anh.”
Diệp Tử sững sờ nhìn anh, đã ở cùng nhau lâu như vậy, đây dường nhưlà lần đầu tiên nghe được anh nghiêm túc nói chuyện với cô như vậy, hyvọng trong mắt của cô có anh.
”Em....”
Cô không biết nên nói gì.
”Lên xe hẵng nói.”
Tần Cận nói xong, liền nắm cả vai cô đi ra ngoài.
Tâm hồn Diệp Tử có chút không ở đây, nhưng vẫn ngoan ngoãn đuổi kịp bước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/choc-gian-bao-boi-ong-xa-cung-chieu-nhe-mot-chut/1278246/chuong-654.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.