Editor: May
Sau khi vào tiệm, Tần Cận nói rõ mục đích đến với nhân viên bán hàng.
Vừa nghe được anh nói muốn đổi quần áo, nhân viên bán hàng liền tiến lên xem xét mức độ hư hại của quần áo trên tay Diệp Tử.
Sau khi thấy vết rách kia dài ba tấc, hơn nữa còn không có quy cách, nhân viên bán hàng lập tức giải thích: "Xin lỗi hai vị, bộ đồ các người đã mua này thuộc về phá hư do con người, bổn tiệm không thể đổi cho các người."
Diệp Tử không vui lôi kéo tay áo Tần Cận, bộ dạng này như là nói: Đã sớm bảo anh đừng tới, giờ thì hay rồi, mất thể diện chưa, mất mặt chưa.
"Gọi quản lý các người đi ra nói chuyện với tôi."
Tần đại gia không muốn nói nhảm nửa câu với nhân viên bán hàng trước mặt, vì vậy lôi kéo Diệp Tử đi đến khu nghỉ ngơi ngồi xuống, đốt một điếu thuốc hút.
Anh lười biếng dựa vào ở trên ghế sofa, hút thuốc, phun khói, động tác ưu nhã giống như là một vương giả cao quý.
Diệp Tử ngồi ở bên cạnh anh nhìn anh hút thuốc, dùng khói mù tạo ra từng vòng khói, cắn môi một câu cũng không nói.
Tới cũng đã tới, ít nhất phải chờ một kết quả thôi.
Rất nhanh, một người đàn ông hơn bốn mươi tuổi bước nhanh đi tới bên này, vẻ mặt vội vàng.
Nhìn cách ăn mặc của ông ta, có lẽ là quản lý nơi này.
"Tần thiếu gia, hút điếu thuốc đi."
Vừa mới đi đến trước mặt Tần Cận, ông liền vội vàng rút từ trong hộp thuốc lá ra một điếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/choc-gian-bao-boi-ong-xa-cung-chieu-nhe-mot-chut/1278212/chuong-620.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.