Một câu, nói đến đứt quãng, qua rất lâu cũng nói không xong.
Trong lòng say rượu hiểu được, những lời này không phải giả
Tối hôm qua cô uống rượu có chút chóng mặt, nhưng nói lời gì, đã làm chuyện gì, cô giống như vẫn còn nhớ.
”Không có sao?”
Tần Cận vươn tay ôm cô tới, ngón tay suông dài dời xuống từ trên cổ của cô, dừng lại ở chỗ xương đòn vai của cô.
Lòng ngón tay hơi có chút thô ráp nhẹ nhàng vuốt ve xương đòn vai của cô, ánh mắt mê ly, sâu thẳm giống như một cái hồ nước to lớn, có thể dụ người hãm sâu vào trong đó.
”Có hay không?”
Anh lại hỏi một câu.
Nghe giọng nói giống như bình tĩnh sâu lắng, nhưng lại làm cho người ta nghe được chút ý vị uy hiếp.
”Có!”
Diệp Tử gật đầu mãnh liệt.
Cô thừa nhận, là có hai nguyên nhân.
Một là, lúc trời tối hôm qua cô quả thật từng làm như vậy.
Hai là, nếu cô dám nói một câu không có, nhất định sẽ bị ném lên giường, sau đó....
Tần Cận hài lòng giơ khóe môi lên, ngón tay dừng ở trên xương đòn vai của cô lại chậm rãi hướng lên, nâng cằm của cô lên, trêu tức mở miệng:“Tiểu Diệp Tử, anh thích bộ dạng em uống rượu rồi động tay động chân với anh.”
Chống lại tầm mắt của anh, tâm tư Diệp Tử liền rối loạn, “Em, chưa từng động chân....”
”Chưa từng động chân?” Khóe môi Tần Cận tràn ra nụ cười, nghiền ngẫmđến cực điểm: “Lúc trời tối hôm qua, là ai dùng chân ôm lấy eo của anhkhông buông, hửm?”
Diệp Tử nghe tiếng, mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/choc-gian-bao-boi-ong-xa-cung-chieu-nhe-mot-chut/1278194/chuong-602.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.