Đêm đến, sâu lắng.
Trong phòng trẻ, một tay Thẩm Chanh ôm Tiểu Ngạo Tước, một tay vén bức màn lên.
Ngôi sao nhấp nháy, ngọn đèn mờ nhạt làm biệt thự tăng thêm hơi thởấm áp, ánh trăng nhàn nhạt chiếu ở trên người đứa nhỏ khác trên giườngem bé.
Tiểu Thiên Tước đang ngủ say, ngậm ngón út trong miệng, nhìn có vẻ đặc biệt đáng yêu.
Thẩm Chanh đi tới đi lui cạnh cửa sổ, nhỏ nhẹ dỗ dành dụ dỗ Tiểu Ngạo Tước chìm vào giấc ngủ.
Trẻ con chính là như vậy, bởi vì vừa sinh ra không bao lâu, cho nên lúc nào cũng sẽ cảm thấy không có cảm giác an toàn.
Cho nên mỗi lần muốn ngủ, đều sẽ khóc rống dữ dội, nếu như không tìmđược một cái ôm thoải mái và an ổn, sẽ luôn khóc không ngừng.
Nhìn đứa nhỏ trong ngực từ từ yên tĩnh lại, cái miệng nhỏ vốn đangmút ngón tay cũng chầm chậm buông ra, nhắm mắt lại ngủ thiếp đi.
Lại ôm Tiểu Ngạo Tước hơn mười phút, Thẩm Chanh mới cẩn thận đặtthằng bé đến bên cạnh Tiểu Thiên Tước.
Thay hai tiểu tử kia đắp chăn mỏng lên, cô ngồi xuống ở bên cạnh, tay dựa vào trên giường chống càm, cười tươi như hoa nhìn hai đứa bé xinhxắn.
Lúc này, một nữ hầu lặng lẽ đi vào từ bên ngoài, khom người về phíaThẩm Chanh, đầu cúi xuống, giọng nói ôn hòa, “Thiếu phu nhân, vừa rồithiếu gia điện thoại tới, nói chỉ khoảng mười phút nữa sẽ về đến nhà.”
Nghe tiếng, Thẩm Chanh ừ một tiếng, đứng dậy nhìn nữ hầu: “Một látnữa đợi bọn chúng tỉnh dậy, nhớ đút chút nước lọc, rồi để bọn chúng nằmsấp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/choc-gian-bao-boi-ong-xa-cung-chieu-nhe-mot-chut/1278168/chuong-576.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.