Nhìn thấy khóe môi anh giơ lên độ cong mơ hồ, Thẩm Chanh liếc qua trên di động của anh, “Cười cái gì?”
”Không có gì.”
Sau khi Thi Vực nhận điện thoại di động lại, trực tiếp dắt tay của cô, lôi kéo cô đi vào bên trong.
”Đi đâu?” Thẩm Chanh hỏi.
”Chụp ảnh.”
Trên mặt tuấn mỹ đó, xẹt qua một nụ cười yêu thương cưng chìu.
Một tay anh dắt Thẩm Chanh, một tay cắm ở trong túi quần, dáng ngườiphong độ, bước chân vững vàng, giữa phong cách lẫn cử chỉ hiển thị rõ ưu nhã và cao quý.
”Các người biết người đàn ông đó không?”
Đợi cho hai người đi xa, nhân viên công tác vừa rồi vẫn luôn bên cạnh yên lặng chú ý, lúc này mới hạ giọng nói chuyện với nhau.
”Không biết, chỉ là cảm thấy nhìn hơi quen mắt, không biết đã từng nhìn thấy ở đâu đó rồi.”
”Cảm thấy nhìn quen mắt thì đúng rồi. Anh ta chính là Thi Vực, thường hay lộ diện ở trường hợp công khai nhưng không có truyền thông dám chụp ảnh anh ta, cho nên ít ai nhìn thấy anh ta ở trên tạp chí hoặc là trênTV.”
”Thì ra anh ta chính là Thi Vực? Trước kia thường hay nghe người đờitrước nhắc tới cái tên Thi Vực này, nói anh ta rất có năng lực rất cóbản lĩnh, dựa vào sức một mình bắn rơi một mảnh bầu trời. Hôm nay vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy người thật của anh ta đấy!”
”Vẫn cho là anh ta ít nhất cũng hơn bốn mươi tuổi, không ngờ trẻ hơntrong tưởng tượng của tôi như vậy. Nhìn bộ dáng kia của anh ta, cùng lắm chỉ ba
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/choc-gian-bao-boi-ong-xa-cung-chieu-nhe-mot-chut/1278159/chuong-567.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.