Editor: May
Thi Vực bước xuống từ trên xe, khom người muốn ôm Thẩm Chanh xuống xe.
”Không cần, tự mình đi.”
Bởi vì lúc xuất viện bác sĩ đã thông báo, sau khi sinh nhất định phải lập tức xuống giường hoạt động, hơn nữa phải đảm bảo hoạt động đủ thời gian, cho nên Thẩm Chanh định tuân theo lời dặn của bác sĩ.
Cô không hề muốn biến thành yếu ớt chút nào....
Lần này, Thi Vực không có miễn cưỡng cô, động tác dịu dàng đỡ cô xuống xe.
Trải qua ba ngày điều dưỡng, thân thể Thẩm Chanh đã khôi phục không ít, ít nhất đi đường đã không còn quá khó khăn.
Thấy cô không có gì khó chịu, mi tâm nhíu chặt của Thi Vực mới chậm rãi giãn ra.
Thân thể thẳng tắp tuấn dật, giống như là một đế vương tôn quý tiếp nhận thần phục của con dân, phong hoa tuyệt đại.
Anh ôm lấy Thẩm Chanh, chậm rãi đi tới phòng khách.
Bởi vì phụ nữ ở cữ không thể ra gió, cho nên trước khi vào phòng khách, anh vẫn luôn giữ đầu của Thẩm Chanh ở trong lòng anh.
Một động tác lơ đãng này, lại khiến tất cả mọi người đều nhìn ra được, anh có bao nhiêu quan tâm đến người phụ nữ bên cạnh.
Thậm chí có người ý thức được, nếu như có thể, anh nhất định sẽ nâng niu cô trong lòng bàn tay để cưng chiều.
Một đường đi qua, hơi thở lạnh lùng phát ra từ trên người Thi Vực cũng làm cho các người hầu đều không dám thở mạnh, lần lượt cúi đầu xuống rất nhiều.
”Trong nhà lại có người mới đến?”
Thẩm Chanh luôn rất nhạy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/choc-gian-bao-boi-ong-xa-cung-chieu-nhe-mot-chut/1278120/chuong-528.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.