Rất nhanh, cô lại ngủ thiếp đi.
Dường như tỉnh lại lúc nửa đêm, chỉ là vì xác nhận người đàn ông này có ở đây hay không
Một giấc này, cô ngủ rất sâu, đến sáng ngày hôm sau mới tỉnh lại.
Lúc mở mắt ra lần nữa, Thi Vực đang dựa vào ở bên giường, không biết ngủ thiếp đi từ bao giờ.
Nhưng, ngủ đặc biệt không an ổn, chau mày, giống như sẽ tỉnh lại vào bất cứ lúc nào.
Thẩm Chanh cũng nhíu mày theo, cô sinh con, chỉ sợ anh còn mệt mỏi hơn cả cô.
Nhìn anh một hồi lâu, cô mới thu suy nghĩ về, môi có chút phát khô.
Từ giữa trưa hôm qua đến bây giờ, cô chưa thấm một giọt nước, rất khát nước.
Nhìn dung nhan ngủ tinh tế của Thi Vực, vẫn luôn không có nhẫn tâm đánh thức anh, chuẩn bị tự mình xuống giường rót nước uống.
Cô nhẹ nhàng vén chăn lên, vừa vươn chân từ trong chăn ra, tay liền được bàn tay lớn ấm áp nắm giữ.
”Đừng cử động.” Giọng điệu bá đạo, không để cho người ta có thể phản bác.
Thẩm Chanh không ngờ vẫn đã đánh thức anh, liếc nhìn anh, “Em đi rót ly nước uống.”
Thi Vực nghe tiếng, không nói một lời, đứng dậy ấn cô nằm dài trêngiường lần nữa, thả chân cô vươn ra về lại trong chăn, lại dịch dịch góc chăn.
”Để anh.”
Anh ôn nhu lại bá đạo sửa sang tóc của cô, xoay người đi rót nước, lưu cho Thẩm Chanh một bóng lưng cao to phong độ.
Người khiêm tốn, ôn nhu như ngọc. Thẩm Chanh đột nhiên cảm thấy, dùng những lời này để hình dung anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/choc-gian-bao-boi-ong-xa-cung-chieu-nhe-mot-chut/1278111/chuong-519.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.