Editor: May
Anh rút máu là vì cùng cô?
Trong lòng Thẩm Chanh có chút cảm động, nhưng lại biểu hiện như người không có việc gì, chủ động cuộn tay áo lên, đặt cánh tay tới bên cạnh Thi Vực, nói với bác sĩ: "Cùng rút."
Không có cách nào, bác sĩ đành phải gọi bác sĩ khác tới, đồng thời tiến hành rút máu cho hai người.
Lúc kim tiêm đâm vào mạch máu Thẩm Chanh, cô không có kêu lên đau đớn, thậm chí cả lông mày cũng không nhăn một chút.
Thật ra rút máu cũng không phải rất đau, nhưng rất nhiều người vào lúc rút máu đều sẽ có áp lực tâm lý, cho nên ít ai sẽ bình tĩnh như cô vậy, giống như kim châm không phải đâm vào trên người của cô.
Nhìn bộ dạng như vậy, Thi Vực dựng thẳng lông mày, trong đôi mắt thâm sâu toàn là đau lòng.
Anh không cảm giác đau đớn truyền tới trên tay, bởi vì đây đau đớn không rõ ràng này chuyển dời đến vị trí trong tim, sau đó chết lặng....
Sau khi rút máu xong đợi ba phút, kết quả xét nghiệm liền ra rồi.
Thi Vực đến nhìn cũng không liếc nhìn tờ xét nghiệm của anh, liền dụi thành một đoàn ném vào trong thùng rác.
Anh cầm tờ xét nghiệm Thẩm Chanh nhìn kỹ một lần, gặp các hạng chỉ tiêu đều bình thường, lông mày nhíu chặt mới giãn ra một chút.
Thẩm Chanh đi ở bên cạnh anh, quay đầu quan sát nét mặt của anh.
Mãi cho đến khi vào thang máy, cô mới hỏi anh: "Như thế nào?"
Thi Vực nghe tiếng, híp mắt nhìn cô, đôi mắt sắc bén mang theo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/choc-gian-bao-boi-ong-xa-cung-chieu-nhe-mot-chut/1278085/chuong-493.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.