Chương trước
Chương sau
Liên tiếp vài ngày, mỗi ngày Diệp Tử đều sẽ gọi điện thoại cho Thẩm Chanh kể khổ, và lên án Tần Cận thô bạo.
Nhận được điện thoại của cô, Thẩm Chanh cười hỏi: “Anh ta thô bạo như thế nào?”
Diệp Tử uất ức trả lời: “Mỗi lúc trời tối anh ấy đều bắt nạt em, vừa ôm vừa hôn lại sờ em....”
Nghe được lời của cô, Thẩm Chanh đúng là không nhịn được bật cười: “Ha ha!”
”Không thích! Mỹ nhân chị còn cười em!”
Qua một hồi lâu, Thẩm Chanh mới ngưng cười được: “Thật ra chị không có hứng thú với vừa ôm vừa hôn lại vừa sờ kia, chị chỉ muốn biết có phải mỗi đêm anh ta đều muốn cái kia với em không?”
”Em sẽ không mỗi đêm đều cái kia cái kia! Đến hiện tại tụi em chỉ mới một lần, em nói, sau khi kết hôn mới có thể có lần thứ hai....”
”Anh ta chịu?”
”Anh ấy không chịu, nhưng cũng không cưõng bách em.” Diệp Tử nói xong dừng lại, sau đó nhỏ giọng cười, “Mỗi lúc trời tối anh ấy đều tắm nước lạnh.”
”Ưm....”
Diệp Tử vừa nói dứt lời, người đàn ông bên cạnh liền xoay người đặt ở trên người cô, không nói một lời, trực tiếp ngăn chặn miệng của cô.
Mở to mắt, nhìn Tần Cận vẫn nhắm mắt lại như là đang ngủ, Diệp Tử liền ngây ngẩn.
Mộng du sao?
Cô lặng im bất động, Tần Cận lại hành động, đưa tay đoạt di động trong tay cô đi, sau đó cúp điện thoại.
Tiện tay ném điện thoại di động sang một bên, tay của anh trực tiếp xuyên qua từ dưới lưng Diệp Tử, ôm chặt cô.
Đôi môi dán ở một chỗ, chặt chẽ không rời, trái tim Diệp Tử thình thịch thình thịch kinh hoàng.
Thật khẩn trương, thật khẩn trương.
Tay nhỏ nắm ga giường thật chặt, cẩn thận chuyển động thân thể một chút, muốn tìm một vị trí thoải mái một chút.
Nhưng mới vừa động một chút, liền cảm giác trên vị trí bụng trở xuống, có vật gì đó đã có biến hóa...
”Ưm!”
Cô muốn nói vật kia ấn bụng cô hơi đau, nhưng Tần Cận lại thừa dịp cô há miệng cuốn vào trong khoang miệng của cô.
Anh hung hăng gặm cắn môi của cô, khiến Diệp Tử vừa nóng vừa giận, bắt đầu đẩy anh.
Chỉ là cô không phản kháng thì còn may, vừa phản kháng liền kích thích toàn bộ dục vọng chinh phục của Tần Cận lên, nắm chặt eo của cô, tiếp tục chìm đắm vào nụ hôn này.
”Ưm....”
Da trên người Diệp Tử bị nhiệt độ trên người của anh làm nóng bỏng, nhưng cô vẫn không đáp lại, cho nên rất nhanh liền bắt đầu hô hấp không ổn định, vừa thô vừa vội.
Cuối cùng Tần Cận buông môi cô ra, nhìn khuôn mặt đỏ bừng của Diệp Tử, hỏi cô, “Em nói anh không ép buộc em?”
Bàn tay nhỏ bé của Diệp Tử nắm chặt ga giường, dùng sức lắc đầu: “Không có không có! Em chưa từng nói qua!”
Những lúc thế này, dù đánh chết cô, cô cũng không thể thừa nhận nha!
”Chưa từng nói qua?”
Tần Cận cúi đầu cắn một cái ở trên cằm cô, Diệp Tử đau đến nhíu mày kêu đau, “Đừng cắn em, cùng lắm thì sau này em không nói nữa....”
Diệp Tử vốn chính là loại cô gái nhỏ đơn thuần lại khôn ngoan, câu nói tùy tiện đầu tiên có thể làm cho người nghe ra hương vị làm nũng, là đàn ông liền có thể bị hòa tan.
Nhưng Tần Cận không mua sổ sách, lại cắn lên cằm cô một cái, trong mắt có chút tà hỏa: “Làm một lần, miễn cưỡng có thể suy tính không so đo với em.”
”Làm, làm.... Làm....” Diệp Tử thoáng liền cà lăm, nói rất lâu cũng không biết mình muốn nói cái gì.
”Có làm hay không?”
Diệp Tử cắn môi, tay cầm lấy ga giường không ngừng dùng sức, “Cái kia, bây giờ là buổi sáng.... Không làm được không....”
”Buổi sáng càng có tình điệu.” Tần Cận đe dọa nhìn cô, “Diệp Tử?”
”Em....”
”Anh hỏi em một lần cuối cùng, làm hay không làm?”
”Cái kia....”
”Em không cần trả lời, hiện tại ông đây muốn bá vương ngạnh thượng cung!”
Diệp Tử chợt trợn tròn hai mắt, hoàn toàn chưa kịp phản ứng, miệng đã bị anh phong bế!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.