“Ai nói anh không hiểu.”
Thi Vực nói xong, đứng dậy lấy từ trong ngăn kéo bên giường ra một quyển sách, ngồi vào bên cạnh cô lần nữa.
”Nằm xuống, dưỡng thai.”
Giọng điệu bá đạo, không để cho người khác phản bác.
“....”
Vẻ mặt Thẩm Chanh hắc tuyến, dưỡng thai thì dưỡng thai, còn muốn nằm xuống?
Còn nữa, trong tay anh là sách gì?
Tài chính, tài kim, tạp chí?
”Muốn nằm chính anh nằm, em mới không cần!”
Thi Vực nhìn cô, nheo mắt lại, “Em chắc chứ?”
”Chắc!”
”Có thể.”
Một người đàn ông nào đó nói xong, trực tiếp ép về phía cô, “Là muốn để anh đè em dưới thân thể, hửm?”
Đè ông bác của anh!
Trong lòng Thẩm Chanh có một vạn khó chịu, nhưng vẫn ngoan ngoãn nằm xuống ở trên giường.
Cô nhắm mắt lại, không kiên nhẫn thúc giục: “Nhanh lên!”
”Ưm....”
Môi đột nhiên bị anh ngăn chặn, đầu lưỡi cuốn vào trong miệng của cô, hấp thụ lấy ngọt ngào của cô.
Thẩm Chanh mở mắt ra, người đàn ông đang hôn đến say mê, dưới ánh đèn lờ mờ, khuôn mặt tuấn tú nhuộm lên vài phần ửng hồng.
Đột nhiên nhịp tim rối loạn, thở hổn hển, từng phản ứng trên thân thể của anh đều đang chứng minh anh đẫ tham luyến cô đến loại trình độ nào.
Đã nói là dưỡng thai mà?
Cô đưa tay đẩy anh một cái, cuối cùng anh cũng ngừng động tác, nhẹ nhàng khẽ cắn ở môi cô, rồi mới bằng lòng rời đi.
”Đây là dưỡng thai sao?” Thẩm Chanh hỏi anh.
Thi Vực cúi người nhặt sách rơi trên mặt đất lên, mới mở miệng nói: “Đây là vận động khởi đầu trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/choc-gian-bao-boi-ong-xa-cung-chieu-nhe-mot-chut/1278067/chuong-475.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.