Editor: May
Sau khi vào Mị Cửu Môn, Thẩm Chanh bị mang đến trong một gian phòng.
Gian phòng trống trải lớn như vậy, dưới đất là dùng đá thủy tinh màu đen tạo thành, mà phía trên chính là dùng pha lê thủy tinh xây thành.
Một loại khác thường, cũng rất đặc biệt.
Bắt đầu từ cửa vào, ghế sa lon sang quý bằng da thật vẫn luôn kéo dài đến tận cùng.
Trên vách tường đối diện sofa treo một màn hình ti vi tinh thể lỏng khổng lồ, phía trên đó thỉnh thoảng có hình ảnh nhảy lên nhưng không có âm thanh.
Bố trí và kết cấu như thế, khiến người ta không khỏi sẽ có loại cảm giác đặt mình trong thiên đường, rồi chợt ngã vào địa ngục.
Một người đàn ông ngồi trên sô pha, đưa lưng về phía cửa phòng.
Dáng người hắn ta thon dài, đường cong cân xứng, chỉ một bóng lưng phong hoa tuyệt đại này, dường như liền có thể khiến người ta tưởng tượng ra bộ dáng của hắn ta.
Thẩm Chanh thu hồi tầm mắt từ trên người hắn ta, cất bước đi vào.
Bước chân của cô không nặng không nhẹ, không phát ra một chút âm thanh, người có tính cảnh giác không cao có lẽ sẽ không phát hiện được tiếng động rất nhỏ này.
Nhưng Phượng Cửu Mị giống như đã sớm biết cô đến, hắn ta thậm chí ngay cả đầu cũng không xoay một chút, liền đưa tay chỉ vị trí bên cạnh: “Tới đây ngồi.”
Thẩm Chanh nghe tiếng dừng chân, ngước mắt nhìn hắn ta, vị trí này chỉ có thể nhìn thấy bên mặt đeo mặt nạ của hắn ta.
Cô khẽ cau mày lại.
Phượng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/choc-gian-bao-boi-ong-xa-cung-chieu-nhe-mot-chut/1278058/chuong-466.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.