Editor: May
Phía nam, trên đảo vô danh dùng biển vây quanh.
Một tòa nhà có thể so với đế cung đứng rõ ràng, chiếm diện tích không tính rất rộng, nhưng phương tiện và bố cục, có thể nói là hạng nhất.
Nơi này, chính là Mị Cửu Môn.
Vùng biển này ở sau lưng một ngọn núi hoang, trên núi hoang cỏ dại mọc um tùm, dã thú lảng vảng, gần như không người nào dám xuất hiện ở nơi này.
Từ khi Mị Cửu Môn tạo thành đến nay, không ít người đang âm thầm lén lút tra xét.
Ở trong số họ, một nhóm người là muốn hủy diệt tổ chức này, một nhóm người khác là muốn thành lập hợp tác nhất định với tổ chức này, nhưng lại không một ai có thể đạt được mục đích.
Mị Cửu Môn, từ đầu đến cuối đều là một truyền thuyết xa vời không thể chạm tới.
Có người nói Mị Cửu Môn vốn không tồn tại, bởi vì không có người nhìn thấy.
Cũng có người nói Mị Cửu Môn là một địa ngục, nếu như có thể đi vào, vậy thì nhất định là có vào không ra.
Nhưng những thứ này, cũng đều là lời đồn, bởi vì Mị Cửu Môn thật sự tồn tại.
Về phần có thật có vào không ra hay không, chỉ sợ phải hỏi người đi vào mới có thể nhận được một đáp án chân chính.
Trên đường dọc bờ biển, một chiếc xe con nhanh chóng chạy về phía trước.
Vòng qua cong cong quẹo quẹo, dừng lại ở một khu vực trống trải.
Bởi vì do thắng gấp, thân thể Thẩm Chanh không kiềm chế được hơi nghiêng tới trước.
Ngay khi đầu sắp đụng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/choc-gian-bao-boi-ong-xa-cung-chieu-nhe-mot-chut/1278056/chuong-464.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.