Editor: May
Lặng lẽ trao đổi, chỉ có hai người mới hiểu.
Thái Minh Kiều nhận túi văn kiện, hơi nặng, cô ta chỉ nghĩ bên trong là hợp đồng chuyển nhượng tài sản nghìn tỷ, hoặc là tư liệu.
Sau khi Tần Cận giao túi văn kiện cho cô ta, trấn định tự nhiên xoay người.
Đi đến Thi Vực trước mặt, từ trong hộp thuốc lá rút ra một điếu thuốc cho anh.
Thi Vực đưa điếu thuốc vào trong miệng ngậm lấy, nheo con ngươi âm u lại.
Tần Cận ngậm điếu thuốc ở trong miệng mình, sau đó lấy cái bật lửa quý giá ra đốt lên.
Hút một hơi, mới nghiêng thân đi qua lấy tay che khuất điếu thuốc trong miệng Thi Vực, giúp anh đốt lên.
”Bom sẽ tự động nổ sau ba phút.”
Tần Cận thả giọng nói cực kỳ thấp, ngoại trừ Thi Vực thì không có bất kỳ ai nghe được.
Theo người khác, anh là tự đốt thuốc cho Thi Vực, lại không biết hai người là đang dùng cách này truyền đạt tin tức.
”Nếu đồ đã giao ra, vậy anh cũng nên tuân thủ lời hứa rồi. Hiện tại anh có hai đường có thể đi, một, chúng ta đưa anh lên đường. Hai, chính anh tự tay chấm dứt mình!”
Ở trước tiền tài và lợi ích, Thái Minh Kiều đã gần như điên cuồng.
Cô ta nhìn Thi Vực, trong ánh mắt một mảnh đỏ rực, như là bị là tham niệm và dục vọng cắn nuốt, đã không còn một chút nhân tính nữa.
”Mấy chuyện nhỏ nhặt này, tôi không thích mượn tay người khác.”
Thi Vực giương môi khẽ cười, ngón tay khớp xương rõ ràng sờ qua trên súng, động tác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/choc-gian-bao-boi-ong-xa-cung-chieu-nhe-mot-chut/1278054/chuong-462.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.