Editor: May
Qua nửa tiếng, cuối cùng Thi Vực cũng tỉnh táo lại.
Đứng cạnh cửa sổ sát đất với Tần Cận, duy trì im lặng thật lâu.
Không biết qua bao lâu, Tần Cận mở miệng đánh vỡ yên lặng trước: “Anh tính thế nào?”
”Dùng mạng của tôi, đổi cô ấy.”
Thi Vực nhìn xa xa, mỗi chữ mỗi câu kiên định giống như đao khắc, in dấu thật sâu ở trong lòng người.
Thức trắng đêm, Thi Vực đứng gần cửa sổ một buổi tối.
Trên mặt đất, tàn thuốc vứt bỏ đầy đất.
Trong phòng rộng lớn, tản ra mùi thuốc lá gay mũi mãnh liệt.
Đột nhiên, điện thoại vang lên.
Liếc mắt nhìn đến dãy số không biết trên màn hình điện thoại di động, anh dùng đầu ngón tay bóp tắt tàn thuốc, ấn tiếp nghe.
Giọng nói, có chút sâu lắng và khàn khàn: “Alo.”
”Đã suy nghĩ kỹ chưa, có tiếp nhận khoản giao dịch này không, ai chết ai sống.”
Giọng nói của đối phương đã trải qua xử lý đặc biệt, không phân biệt rõ được là giọng nam hay là giọng nữ, duy nhất khiến người ta có thể nghe được chính là giọng điệu này không hòa thiện.
”Tôi chết, cô ấy sống.”
Tất cả tình cảm, dường như đều trút xuống ở trên năm chữ này, khắc cốt ghi tâm.
Khi Thẩm Chanh tỉnh lại, chung quanh là một mảnh mờ tối.
Địa phương cô ở, là căn phòng tối như lao tù.
Ngoại trừ phía trên đỉnh phòng có một miệng thông gió rộng mười phân, cũng chỉ có một cánh cổng sắt.
Trong phòng mờ tối, có một tấm phản cứng ngắc, và một cái bàn.
Thẩm Chanh dùng tay chống giường đứng lên,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/choc-gian-bao-boi-ong-xa-cung-chieu-nhe-mot-chut/1278046/chuong-454.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.