Editor: May
”Không có, chỉ cảm thấy có chút mệt, ngủ không tỉnh.” Thẩm Chanh đưa tay vuốt vuốt huyệt thái dương của mình.
”Đừng cử động, nằm đi.” Giọng điệu Thi Vực vẫn bá đạo, anh cúi người xuống, dùng cái trán đụng vào trán của cô.
Thẩm Chanh lập tức cảm giác được, trên trán truyền đến nhiệt độ chỉ thuộc về anh.
Dường như có chút buồn cười, có anh ở đây, lại có thể yên tâm như vậy.
”Đi nghỉ ngơi.” Thẩm Chanh đưa tay đẩy anh.
”Không đi.” Thi Vực ôm chầm cô, đầu tựa vào trong cổ cô, tham lam ngửi mùi của cô, “Muốn ôm em một cái.”
”Tối hôm qua bề bộn nhiều việc?” Thẩm Chanh im lặng bất động, để mặc anh ôm.
”Không bận.”
”Vậy sao anh hơi dính đến sofa liền muốn ngủ.”
”Anh là dính vào em mới muốn ngủ.” Thi Vực nhắm mắt lại ôm cô vào trong ngực, đến tay cũng không nỡ buông lỏng.
Nhưng đúng lúc đó, điện thoại di động của anh vang lên.
Thẩm Chanh nhắc nhở anh: “Điện thoại.”
Bàn tay to ôm cô khẽ kéo căng thẳng vài phần sức lực, mặt dán sát ở trên cổ cô, không có ý định muốn nghe điện thoại.
Đối phương dường như có chuyện quan trọng, gọi một cuộc tiếp một cuộc, không chịu ngừng.
Trên mặt cực kỳ tuấn mỹ nhuộm lên chút không kiên nhẫn, Thi Vực đến mắt cũng không có mở một chút, liền lấy điện thoại qua.
Ngón tay khớp xương rõ ràng lướt qua trên màn hình, tiếp nghe điện thoại.
Đưa điện thoại di động đến bên tai, môi mỏng nhẹ động: “Nói.”
Không biết người ở đầu kia điện thoại nói gì, lông mày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/choc-gian-bao-boi-ong-xa-cung-chieu-nhe-mot-chut/1278043/chuong-451.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.