Editor: May
Thẩm Chanh biết anh nói là chuyện gì, ngoài miệng lại nói, “Không nhớ rõ.”
”Miệng rất không thành thực.” Thi Vực dùng ngón tay cái vuốt ve cánh môi của cô “Em đã không nhớ rõ, anh liền nói cho em biết một lần nữa.”
Anh nói xong, áp vào bên tai của cô, nghiêm túc mở miệng: “Ngủ với anh.”
“....”
Cô biết ngay!
Dù anh nghiêm túc hơn nữa, cũng không nói được lời nghiêm túc nào!
”Nếu như lần sau lại quên, anh sẽ đổi phương thức khiến cho em nhớ kỹ.” Thi Vực hôn một cái ở môi cô, sau đó nhét văn kiện cô vừa vỗ lên bàn về lại trong tay cô lần nữa, “Hiểu rồi chứ?”
Thẩm Chanh siết văn kiện trong tay, nhìn bộ dạng nghiêm trang của người đàn ông trước mặt này, cảm thấy vừa bực mình vừa buồn cười.
Thi Vực nghiêng dựa vào ở trên ghế dựa, khóe miệng lộ ra một độ cong cười như không cười.
Anh liếc mắt nhìn phương hướng phòng thư ký, ý bảo Thẩm Chanh có thể đi trở về rồi.
Thẩm Chanh đứng tại chỗ không nhúc nhích, “Làm xong công việc này thì em còn làm gì nữa?”
Thi Vực lấy tay sờ lên cái cằm cương nghị, nhẹ nhàng híp con ngươi: “Xong rồi thì tan tầm.”
“....”
Chưa tới ba giờ liền tan tầm?
Thẩm Chanh không muốn nói thêm gì nữa, xoay người vào phòng thư ký của mình.
Nhìn cô đi trở về phòng thư ký, Thi Vực giương môi lên: “Đứa ngốc.”
Anh chuyển động bút ký tên trong tay, thu hồi ánh mắt, ngồi thẳng thân thể, lại nhấc văn kiện lên nghiêm túc xem xét.
Đợi đến khi Thẩm Chanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/choc-gian-bao-boi-ong-xa-cung-chieu-nhe-mot-chut/1278027/chuong-435.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.