Anh căn dặn người đi lấy một kiện áo khoác mới cho anh, muốn mặc lên, bác sĩ chặn lại nói: “Thiếu gia, hiệu quả thuốc tê trên tay ngài vẫn chưa hoàn toàn biến mất....”
Thi Vực hoàn toàn không thèm để ý thương thế của mình, vừa mặc áo khoác vừa căn dặn: “Chuyện tôi bị thương, không cho phép nói cho thiếu phu nhân.”
Một đám người hầu vừa mới bị chuyện Thi Vực bị thương dọa tới mức mất hồn mất vía, lại đột nhiên lâm vào một vòng mới khủng hoảng: “Thiếu, thiếu gia.... buổi sáng hôm nay phu nhân bị, bị người bắt đi rồi...”
Thi Vực giống như cho là mình nghe lầm, lạnh giọng hỏi lại lần nữa: “Gì?”
Người hầu gần như run rẩy nói xong chuyện đã xảy ra.
Vào lúc tất cả mọi người đều cho rằng Thi Vực sẽ nổi trận lôi đình, lại nghe anh lạnh lùng mở miệng: “Nếu như cô ấy có thể không tổn hại một sợi tóc tìm trở về, vậy các người còn có thể bình an vô sự.”
Anh bình tĩnh, giống như có chút không hợp với lẽ thường.
Nhưng mọi người đều biết, Thi Vực nói những lời này, phía sau ẩn chứa ít nhiều phân lượng.
Nếu như lần này thiếu phu nhân có mệnh hệ gì, vậy hậu quả chờ đợi bọn họ, đúng thật là không thể tưởng tượng....
Thi Vực rất nhanh liền triệu tập tất cả mọi người, tìm kiếm tung tích Thẩm Chanh suốt đêm.
Tư nhân bác sĩ mấy lần muốn mở miệng khuyên can anh nghỉ ngơi cho khỏe, để cho thủ hạ nhóm đi tìm, tuy nhiên cũng bị anh lạnh lùng ánh mắt ngăn cản trở về.
Tối nay,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/choc-gian-bao-boi-ong-xa-cung-chieu-nhe-mot-chut/1277985/chuong-393.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.