Editor: May
Nhìn người phụ nữ té xỉu ở trong lòng mình, ánh mắt Thi Vực âm trầm, ngón tay khớp xương rõ ràng từ từ buộc chặt.
Hơi thở nguy hiểm, lan tràn ra từ quanh người anh, khiến tất cả mọi người đều không dám thở mạnh.
”Ông chủ, hiện tại làm như thế nào?”
Tôn Nham không phải không hiểu rõ chuyện này không đơn giản giốngnhư trong tưởng tượng, nên khó tránh khỏi lo lắng.
Nhưng Thi Vực lại không có trả lời anh ta.
Anh cúi người, ôm eo Thẩm Chanh, liền sải bước chân rời đi.
Thẩm Chanh được mang về dinh thự, vẫn luôn nằm mê man.
Rất nhanh, bác sĩ tư nhân Tô Bội liền đến.
Sau khi làm kiểm tra cho Thẩm Chanh, cô ta nói: “Thẩm tiểu thư hôn mê, có thể là bởi vì do bệnh chán ăn một thời gian ngắn gần đây tạo thành, ngủ một giấc là được, không có gì trở ngại.”
Thi Vực phất tay ý bảo cô ta lui ra, Tô Bội dặn dò vài câu, liền mang theo hòm thuốc lui ra khỏi phòng.
Thi Vực nằm nghiêng trên giường, ôm chặt Thẩm Chanh vào trong ngực, khuôn mặt tuấn tú rõ ràng như đao khắc dán ở bên tai của cô.
”Có anh ở đây, ai cũng đừng nghĩ đến thương tổn em.”
Nói nhỏ mang theo yêu thương cưng chìu, dường như là có thể khắc người đang ngủ mê trên giường vào trái tim.
Anh tự tay kéo chăn mền qua phủ ở trên người của cô, mới cẩn thận rút tay ôm cô ra, xoay người xuống giường.
Ra khỏi phòng, đóng cửa phòng, anh bấm dãy số xa lạ trong tin nhắn....
Đêm, càng sâu.
Trên sân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/choc-gian-bao-boi-ong-xa-cung-chieu-nhe-mot-chut/1277969/chuong-377.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.