Cuối cùng, Thẩm Chanh quyết định không đổi đồ ngủ.
Quăng đồ ngủ sang một bên, trực tiếp đi ra khỏi phòng tắm.
Sau khi lên giường, khép mắt lại, sau đó cả buổi tối đều không để ý đến người đàn ông bên cạnh.
Sáng ngày hôm sau, lúc Thẩm Chanh đang đánh răng liền buồn nôn, suýt chút nữa phun cả mật ra.
Cô rửa mặt bằng nước lạnh một chút, lại dùng nước lọc súc miệng, cảm thấy hơi thoải mái một chút.
Đứng bên cạnh cửa sổ sát đất hóng gió một hồi, mới ép cảm giác khó chịu xuống.
Không ngờ, phản ứng bây giờ còn muốn lớn hơn lúc vừa mang thai.
Chỉ cần ngửi thấy được một chút mùi gì lạ, cô sẽ nôn không ngừng.
Hơn nữa lúc nào cũng ăn không vô, còn một ngày tham ngủ hơn một ngày....
Nếu vẫn tiếp tục như vậy, không biết sẽ biến thành bộ dáng gì nữa.
Cô thay đổi quần áo đi xuống lầu, uống vài ngụm sữa tươi liền ăn không vô.
Nhìn bữa ăn sáng chuyên gia dinh dưỡng đặc biệt phối hợp ở trên bàn cơm, cô cau mày, thở dài.
Vừa mang thai, sao lại thành yếu ớt như vậy!
Không vui!
Sai nữ hầu dọn sạch mọi thứ, cô lấy điện thoại di động ra chơi.
Lúc cô vừa cầm điện thoại ra, nữ hầu bên cạnh liền bắt đầu tính thờigian, vào lúc gần đến năm phút, liền tính tiến lên nhắc nhở.
Nhưng chân vẫn chưa bước ra, chỉ thấy Thẩm Chanh đã để điện thoại đến trên bàn ăn, sau đó đứng dậy rời đi.
Thẩm Chanh biết an phận như vậy, thật ra là bởi vì nhớ tới Thi Vực đã nói: Chơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/choc-gian-bao-boi-ong-xa-cung-chieu-nhe-mot-chut/1277946/chuong-354.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.