Lúc Thẩm Chanh mang thai ba tháng, Thi Vực bá đạo càng thêm cao hơn một tầng, cưng chiều vợ cũng đến mức vô pháp vô thiên.
Mặc kệ Thẩm Chanh đi đến nơi nào, bên cạnh luôn theo chân không ít hơn mười vệ sĩ.
Lúc ra ngoài đi dạo phố, về cơ bản đằng sau luôn theo một đoàn xe.
Thẩm Chanh tìm anh nghiêm túc đàm phán, nhưng Thi Vực chỉ ném cho cômột câu: “Người phụ nữ của anh, phô trương lớn một chút không ai dám nói xấu.”
Thẩm Chanh: “....”
Cái đó có quan hệ gì với nói xấu ư, mỗi ngày bị người đi theo, có để cho người ta có tự do không!
Đàm phán dùng thất bại chấm dứt, nói gì Thi Vực cũng không chịu rút vệ sĩ về.
Đi ra từ 19 thành hoàng đế, Thẩm Chanh vẫn luôn lạnh mặt.
Mười vệ sĩ theo đuôi phía sau, khoảng cách với cô luôn duy trì khoảng mười mét.
Không dám gần nửa bước, cũng không dám xa một bước.
Đối với mệnh lệnh của Thi Vực, bọn họ càng không dám có chống lại chút nào.
Thẩm Chanh quay đầu lại liếc nhìn vệ sĩ, cố ý đi chậm lại, lúc đi đến một quảng trường buôn bán dày đặc, thân hình cô lóe lên, dung nhập vàotrong đám người.
Không nhìn thấy người nữa, bọn vệ sĩ nhanh chóng tản ra, tìm kiếm khắp nơi.
Nhưng Thẩm Chanh không có cho bọn họ cơ hội có thể tìm được cô, đi vào một quán cà phê.
Ngồi xuống ở một vị trí gần cửa sổ, đưa tay kéo bức màn lên.
Gọi một ly nước trái cây, lấy điện thoại di động ra gọi cho Diệp Tử.
Chưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/choc-gian-bao-boi-ong-xa-cung-chieu-nhe-mot-chut/1277943/chuong-351.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.