Editor: May
Hai tay bưng lấy khăn mặt đứng ở nơi đó, nữ hầu đang nhìn chằm chằm Thi Vực, chính là Đào Đào.
Xem ra, đây là lại sử dụng chút thủ đoạn, nếu không, sao người đưa khăn mặt qua đây lại là cô ta.
Con bạch cốt tinh này, trải qua chuyện lần trước, cô ta chẳng những không nhớ được dạy dỗ, còn liều mạng đụng vào mũi dao.
Nhưng, có cô ta ở đây mới chơi tốt, không phải sao.
Dựa vào chút tố chất tâm lý này của cô ta cũng muốn trình diễn ở trước mặt người thẩm định như cô sao?
Đào Đào coi như không nhìn thấy ánh mắt lạnh lẽo của Thẩm Chanh, nâng mặt mũi tràn đầy nụ cười ngọt ngán lên, tự ý đi về phía Thi Vực, giọng nói hết sức kiều lạc thẹn thùng e lệ: "Thiếu gia, trên người ngài đều là nước, tôi giúp ngài lau."
Nhìn dáng người gợi cảm, cao lớn đẹp trai của Thi Vực, Đào Đào không kiềm được xuân tâm nhộn nhạo, tham muốn lộ liễu.
Thật ra từ khi vừa mới tiến vào dinh thự làm việc, Đào Đào đã nhìn chằm chằm Thi Vực, vọng tưởng có một ngày có thể bò lên giường của anh.
Nhưng cô ta còn chưa kịp trù tính, Thẩm Chanh đã đi vào ở, tuyên bố chủ quyền.
Sao cô ta có thể cam tâm.
Cho nên vẫn thầm hận không thôi với Thẩm Chanh, vì thế sinh ra không ít chuyện rắc rối.
Dù vài ngày trước mới bị dạy dỗ, cô ta cũng không biết hối cải, ngược lại càng thêm trầm trọng.
Thi Vực càng không liếc mắt nhìn cô ta, vậy càng làm cho cô ta nghĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/choc-gian-bao-boi-ong-xa-cung-chieu-nhe-mot-chut/1277925/chuong-333.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.