Kỹ thuật trang điểm của thợ trang điểm thật sự rất tinh tế, vài nétbút đơn giản miêu tả khái quát, liền trang điểm cho Thẩm Chanh đến mứctương đối tỉ mỉ.
Rõ ràng là trang điểm, nhưng nhìn qua lại không tìm được một chút tỳ vết nào.
Chẳng qua chỉ trang điểm trang nhã, liền khiến cho Thẩm Chanh vốnxinh đẹp, trong nháy mắt liền hóa thành yêu tinh quyến rũ xinh đẹp,nhưng lại không có một chút diễm tục.
Thi Vực mặc một thân tây trang chế tác hoàn toàn thủ công đứng ở ngoài cửa, nửa tựa ở cửa ra vào, tư thái lười biếng.
Đầu ngón tay anh kẹp một điếu thuốc lá, mặc cho khói đốt mất một nửa cũng không hút qua một hơi.
Khi Thẩm Chanh xoay người lại, anh chậm rãi giơ khóe môi lên, bên môi treo lên một nụ cười tà thỏa mãn, trong con ngươi giống như chỉ có bóng dáng tuyệt mỹ đó.
Lúc Thẩm Chanh đi ra, anh bóp tắt điếu thuốc, dùng đế giày nghiền tàn thuốc.
Anh duỗi bàn tay to ra, động tác ưu nhã, động đến cõi lòng tất cả mọi người ở đây.
Nhìn cử động của anh, Thẩm Chanh nhếch miệng, nở rộ nụ cười thanh nhạt.
Để tay vào trong bàn tay ấm áp đó, được anh chậm rãi dẫn chạy ra ngoài.
Mà lúc này, Tôn Nham đứng ở ngoài tiệm áo cưới, rất không quen lôi kéo nơ trước ngực.
Anh không thích loại trang phục cẩn thận tỉ mỉ này, nhưng không còn cách nào, BOOS căn dặn, sao anh có thể không nghe theo!
Tích tích, hai tiếng vang nhỏ, Tôn Nham lấy từ bên hông ra bộ đàm nhấp nhấp ánh đỏ.
Anh ấn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/choc-gian-bao-boi-ong-xa-cung-chieu-nhe-mot-chut/1277899/chuong-307.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.