Lúc nửa đêm, trong lúc Thẩm Chanh mơ mơ màng màng nghe được Thi Vực đang nói điện thoại với người khác.
Nhưng cô buồn ngủ mãnh liệt, trở mình liền lại ngủ thiếp đi.
Sáng ngày hôm sau, trời vừa sáng cô đã bị Thi Vực đánh thức.
Không, hẳn là bị hôn tỉnh.
Từ cái trán đến mũi, rồi đến cái cằm, cuối cùng nhẹ ngửi ở trên cổ cô.
Khiến cho cô không còn tâm trạng muốn ngủ.
Cô rời giường rửa mặt, người còn chưa thanh tỉnh đã bị Thi Vực lôi kéo đi xuống lầu, sau đó bị nhét vào trên ghế lái phụ của xe.
Không có ngủ đến tự nhiên tỉnh, cô còn có chút tức giận rất nhỏ khi rời giường, cho nên tâm trạng không được tốt.
Lúc ngồi ở trong xe, cô không nói lời nào.
Thấy cô không vui, Thi Vực lại giơ khóe môi lên, cười đến ý vị thâm trường, nhìn có vẻ tâm trạng giống như rất tốt.
Thẩm Chanh chẳng muốn đi để ý đến anh, trực tiếp điều chỉnh thấp ghế ngồi, sau đó nằm xuống, nhắm mắt thư giãn.
Thi Vực híp con ngươi nhìn cô một cái, liền khởi động xe.
Mười phút sau, xe chậm rãi dừng lại.
”Đến rồi.”
Giọng điệu Thi Vực hiếm khi nhu hòa như vậy, nhưng động tác trên tay vẫn bá đạo cường thế trước sau như một.
Anh một phát nắm chặt tay của Thẩm Chanh, nhẹ nhàng kéo một cái, Thẩm Chanh không kiềm chế được nhào vào trong ngực của anh, bị anh giam cầm ở trong ngực.
”Đến thì đến, động tay động chân làm gì?”
Thẩm Chanh nhíu nhíu mày, có chút buồn bực.
Thi Vực cười khẽ một tiếng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/choc-gian-bao-boi-ong-xa-cung-chieu-nhe-mot-chut/1277897/chuong-305.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.