Đối với chủ động của Thẩm Chanh, Thi Vực vui vui vẻ vẻ tiếp nhận, anh giơ khóe môi đẹp mắt lên, bàn tay to chụp tới, ôm eo của cô, trực tiếpđè ngã cô ở trên ghế.
Hai người gắn bó kề nhau, hết sức ôn nhu triền miên, không khí chung quanh cũng hết sức mờ ám mê ly.
Trái tim luôn lạnh nhạt của Thẩm Chanh đột nhiên nhiên có nhiệt độ, bắt đầu nóng lên.
Đối với cô mà nói, sinh nhật chính là một ngày trong 365 ngày, không có cái gì đặc biệt.
Nhưng anh lại dùng hết tâm tư tặng cho cô niềm vui bất ngờ, dỗ dành cô vui vẻ.
Chỉ cần là liên quan đến cô, không phân biệt lớn nhỏ, lúc nào anhcũng kiên quyết nhớ ở trong lòng, sao cô có thể không cảm giác được phần thâm tình này chứ.
Thẩm Chanh nghĩ đến những thứ này, đối mặt đè lên Thi Vực, cô đáp lại vươn tay ôm cổ của anh, nghênh hợp nụ hôn của anh.
Hô hấp của Thi Vực bắt đầu dồn dập lên, anh dùng sức mút hôn cô, giống như muốn nuốt cô ăn vào bụng.
Một nụ hôn kịch liệt qua đi, hai người đều có chút thở không ra hơi.
Ánh mắt của Thi Vực bị dục vọng nồng đậm xâm nhuộm, mang theo thiêu đốt cuồn cuộn, “Muốn anh rồi?”
Trên mặt Thẩm Chanh khẽ nóng lên, quay mặt qua chỗ khác, né tránh ánh mắt nóng rực gần như thiêu đốt của anh.
Phi công nghe động tĩnh này, vụng trộm liếc mắt nhìn về phía sau, sau đó bắt đầu đứng ngồi không yên, hết sức khó xử.
Thi Vực dừng động tác lại, mày kiếm giương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/choc-gian-bao-boi-ong-xa-cung-chieu-nhe-mot-chut/1277874/chuong-282.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.