Ban đêm, thâm sâu.
Trong phòng chỉ bật đèn giường nhỏ hơi yếu, ánh sáng quá mờ, một mảnh mờ nhạt.
Người trên giường lười nhát trở mình một cái, chậm rãi mở mắt ra.
Ngón tay thon dài từ từ đè lên mi tâm, không tự chủ ngáp một cái.
Thẩm Chanh từ từ ngồi dậy, quét mắt liếc nhìn gian phòng một cái, trong phòng rộng lớn, chỉ có một mình cô.
Ngửa đầu từ từ dựa vào ở trên đầu giường, duỗi cánh tay dài, cầm lấy điện thoại ở đầu giương.
Trời vừa rạng sáng một chút.
Cô vén chăn lên xuống giường, đi chân trần đến bên cạnh cửa sổ sát đất, đưa tay kéo bức màn hoa văn xám ra.
Bên ngoài, một mảnh tối om om, không biết đã tắt đèn từ bao giờ.
Cô chau hai hàng lông mày lại, ngồi xuống ở trên ghế sofa, rót một ly rượu đỏ, cầm lên ly rượu nhẹ nhàng lắc lư, qua một hồi lâu, mới nâng ly rượu đưa tới bên miệng nhấp một ngụm.
Dường như không thích hương vị rượu đỏ, sau khi cô uống một ngụm liền để ly rượu xuống.
Dựa vào trên ghế sofa, nhắm nửa mắt, như là đang suy tư điều gì đó.
Vừa lúc đó, điện thoại cô rung lên.
Đưa tay nắm điện thoại đã thả ở bên cạnh, liếc mắt nhìn, là một tin nhắn.
Cô mở ra xem, là Thi Vực gởi tới, nội dung rất ngắn gọn, chỉ có sáu chữ: “Tối nay em ngủ một mình.”
Thẩm Chanh nhăn lông mày một chút, rất nhanh soạn một tin nhắn gửiqua: “Anh không có ở đây, tôi không ngủ một mình thì ngủ với ai?”
Thi Vực: “....”
Thẩm Chanh: “Giấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/choc-gian-bao-boi-ong-xa-cung-chieu-nhe-mot-chut/1277870/chuong-278.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.